Bài thi: Đỗ Bảo Ngọc

Họ và tên: Đỗ Bảo Ngọc

Ngày tháng năm sinh: 20/09/2002

Tỉnh/ Thành phố đang sinh sống: Thành Phố Tây Ninh

Nơi học tập/ Công tác: Trường THPT Chuyên Trần Đại Nghĩa

Hạng mục dự thi: Cộng đồng

Portfolio: Nhiếp ảnh

GIỚI THIỆU BẢN THÂN 

Mình là Bảo Ngọc. Mình tham gia cuộc thi để được học tập thêm từ mọi người và cũng để chia sẻ góc nhìn của riêng bản thân. Với những tác phẩm của mình, mình luôn ưu tiên chụp raw để cố gắng giữ những nét chân thực nhất. Vì mình tin cái đẹp không lúc nào cũng nhất thiết là những cái được phô bày ra mà nó còn nằm ẩn giấu trong những cái thô.

HẠNG MỤC NHIẾP ẢNH

Đã bao giờ ta nhìn vào gương mà không thể nhận ra bản thân mình chưa? Nếu có thì phải chăng do bao lớp trang điểm nặng nè phủ lên, trói quanh cơ thể là những tấm màng vật chất dày đến nổi ta phải vật vã thở trong ngột ngạt. Dù vậy, nhưng ta mãi vẫn không thấy đủ và ngày càng lún vào vực sâu vô nghĩa do bản thân tạo ra. Cứ đắp, cứ bồi mãi mà cái hố sâu trống rỗng ấy vẫn chẳng thể đầy vì thứ đục khoét tâm hồn nhất chính là sự mơ hồ về danh tính của chính mình. Danh tính – chỉ hai chữ thôi mà không phải ai cũng có thể tìm được. Hay một khi ta đã xác định được danh tính của mình, ta vẫn có thể mất cả một thời để chấp nhận nó. Con người ta cứ mãi bận sống theo những hình mẫu của xã hội, chạy theo những điều phù phiếm mà bỏ rơi chính những gì thật nhất và độc nhất của họ. Những lời đàm tiếu, phê phán, dị nghị, và những góc nhìn đầy định kiến của người đời như một vũng bùn lầy luôn canh me để nuốt chửng ta. Mà cũng thật hay khi những cái thực và đẹp đẽ lại có sức sống đáng ngờ. Dù có ngủ quên hay bị chôn vùi quá lâu, một khi những thứ đẹp đẽ sâu thẳm nhất trong tâm hồn người được khơi gợi thì lại trỗi dậy mạnh mẽ vô cùng, đến mức có thể hòa tan, đánh bật được những nhem nhuốc cuộc đời. Xin hãy yêu bản thân và hãy lặng im một chút để ngẫm xem chúng ta thật sự cần gì; vì cuộc đời chẳng hề đối xử dễ dàng với những kẻ không biết trân trọng bản thân và mơ hồ về danh tính của chính mình.

Bài thi khác