Bài thi: Đặng Kỳ Vy Hương

Họ và tên: Đặng Kỳ Vy Hương 

Ngày tháng năm sinh: 07.10.1999

Tỉnh/ Thành phố đang sinh sống: Hà Nội 

Nơi học tập/ Công tác: Trường Đại học Kiến Trúc Hà Nội  

Hạng mục dự thi: Cộng đồng 

Portfolio: Nhiếp ảnh

GIỚI THIỆU BẢN THÂN: 

Xin  Chào! Tôi tên là Hương. Hiện tôi đang  là sinh viên của trường Đại học Kiến Trúc Hà Nội. Là một người yêu cái đẹp và làm về nghệ thuật nên tôi luôn muốn nghệ thuật mang những  câu chuyện hay nói thay tiếng lòng của một phần góc  khuất nào đó trong cuộc sống vồn vã thời nay. Tôi tham cuộc thi SHow It NOW với nguyện vọng đưa “cảm xúc “của những đứa bé ” đầu trọc “và ông bố bà mẹ của những đứa bé ấy khi “cập bến” bệnh viện K.

HẠNG MỤC NHIẾP ẢNH: 

Thế giới của của các bạn nhỏ đều gắn chặt với màu trắng của bệnh viện. Thay vì được cắp sách đến trường, được ở bên gia đình thân yêu, những đứa trẻ này phải đấu tranh giành lấy sự sống từng ngày.  Mỗi ngày, lũ nhỏ tại tầng 3, khoa Nhi, bệnh viện K Tân Triều đều buộc phải “trói mình” giữa cơ man nào là thuốc men và ống truyền. Đằng sau cánh cửa có đề tấm biển: Khoa Nhi, là những nỗi đau không thể nói nên lời của cả những em bé và bố mẹ ,những người thân trong gia đình của các e ấy…

Mẹ của một bệnh nhi ung thư rơm rớm nước mắt kể: “Mỗi khi lên cơn đau, không chịu nổi, cháu cào xước hết cả mặt. Tôi cứ ôm ghì lấy con mà không giữ nổi. Chỉ biết khóc thôi. Gánh nặng thì mẹ còn giơ vai đỡ được cho con chứ đau đớn thì đỡ làm sao được hả cô?”. Bố của 1 bé khác xin chứng nhận rồi làm thủ tục vay ngân hàng 15 triệu đồng. Tôi hỏi: “Lấy tiền đâu để trả?”. Và rồi những giọt nước mắt tủi phận rơi trên hốc mắt quầng thâm vì mất ngủ: “Cũng không biết nữa”….

Một nữ bác sĩ có 18 năm trong nghề đã từng nói, ung thư là sự cộng hưởng của nỗ lực và khát khao sống, không phải là dấu chấm hết cho tất cả. Không có bất cứ căn bệnh nào đồng nghĩa với cái chết, ánh sáng vẫn sẽ chiếu rọi phía cuối đường hầm, vấn đề là mình có chịu đi hay không. 

Và rồi  chính bản thân thôi cũng tự hỏi , tuổi thơ tôi may mắn hơn các em nhỏ nhưng bản thân đã thật sự cố gắng và trân quý những gì đang có chưa?

Các bạn cũng vậy, đặc biệt là những bạn trẻ ngày nay, các bạn đã từng sống chậm lại và đặt câu hỏi cho mình chưa???

Bài thi khác