Họ và tên: Phan Huỳnh Mỹ Trân
Ngày tháng năm sinh: 14/12/2007
Nơi học tập/ Công tác: Trường Đại học Văn Lang
Hạng mục: Photo Story
Bảng dự thi: Cộng đồng
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Xin chào mọi người, mình là Phan Huỳnh Mỹ Trân, hiện tại mình đang là sinh viên năm nhất của Trường đại học Văn Lang, khoa Quan hệ công chúng & Truyền thông. Với mình, mỗi bức ảnh là một câu chuyện, là cách để nhìn thế giới bằng cảm xúc chân thật nhất. Mình tham gia Show It NOW để thử thách bản thân, học hỏi thêm về cách kể chuyện bằng hình ảnh và chia sẻ góc nhìn của mình về cuộc sống. Mình muốn lan tỏa năng lượng tích cực qua những khung hình do chính mình tạo ra.
MÔ TẢ Ý TƯỞNG
Giữ Lửa Nghề Xưa
Trong hơi nóng của lò nung và tiếng búa gõ nhịp, ngọn lửa nghề vẫn cháy — không chỉ trong xưởng nhỏ, mà trong tim của những người thợ ở cơ sở lư đồng Sáu Bảnh. Ở đó, mỗi tia lửa không đơn thuần để rèn kim loại, mà còn để giữ lại ký ức của một thời đã qua. Họ làm việc bằng đôi tay chai sạn, bằng nhịp thở đều đặn, bằng niềm tin rằng cái đẹp thật sự được tạo ra từ sự bền bỉ và tình yêu nghề. Mỗi nhát búa, mỗi vệt mài đều chứa trong đó sự kiên nhẫn và niềm tự hào của người giữ nghề. Nghề đúc lư đồng không chỉ là công việc, mà là một phần đời sống của những nghệ nhân. Giữa dòng chảy của thời đại, khi máy móc thay thế con người, họ vẫn chọn cách cũ: làm khuôn sáp, đốt lửa, nung đồng, rèn từng chi tiết. “Giữ lửa nghề xưa” ở Sáu Bảnh không chỉ là câu chuyện về kỹ thuật, mà là hành trình của những con người gìn giữ giá trị xưa cũ, để mỗi chiếc lư đồng khi ra đời đều mang theo hơi ấm của truyền thống và trái tim của người thợ Việt. “Giữ lửa nghề xưa” không chỉ là giữ lại kỹ thuật, mà là giữ lấy bản sắc – thứ khiến con người nhận ra mình trong nhịp sống hiện đại. Và ở cơ sở lư đồng Sáu Bảnh, ngọn lửa ấy vẫn cháy không tàn. Cháy trong lò, trong bàn tay người thợ, và trong ánh nhìn tự hào của những người đã chọn sống trọn với nghề.



























