Họ và tên: Triệu Uyển Linh
Ngày tháng năm sinh: 30/06/2005
Nơi học tập/ Công tác: Arena Multimedia – TP. Hồ Chí Minh | 136 Lê Tuấn Mậu (CV Phú Lâm), Phường Phú Lâm
Hạng mục: Photo Story
Bảng dự thi: Học viên
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Em là Uyển Linh. Em đăng ký dự thi hạng mục nhiếp ảnh với mong muốn dùng góc nhìn của mình để tưởng tượng lại những khoảnh khắc đời thường dưới một cảm xúc mới. Em tin rằng đôi khi chỉ cần thay đổi cách nhìn, mọi thứ quen thuộc cũng có thể trở nên rất khác và đầy ý nghĩa. Tham gia Show It NOW là cách em thử thách bản thân, bước ra khỏi vùng an toàn và học cách kể lại câu chuyện của mình bằng hình ảnh một cách chân thật hơn, táo bạo hơn và giàu cảm xúc hơn.
MÔ TẢ Ý TƯỞNG
Cố tích – Cố để nhớ, tích để thương
Địa điểm: Chụp tại studio Arena Multimedia cơ sở Lê Tuấn Mậu.
Bộ ảnh mang tinh thần nhiếp ảnh biên tập (Editorial Photography) kết hợp cùng hoài niệm (Nostalgic Conceptual Art), tái hiện những mảnh ký ức tuổi thơ qua ống kính của hiện tại.
Từ chiếc máy ảnh phim, quyển sổ cũ đến đồ ăn vặt, trò chơi hay chiếc ghế nhựa, trang phục của những người thân yêu, mỗi vật thể đều như một mảnh “cổ tích” của đời thường, kể lại những câu chuyện giản dị mà ấm áp.
“Cố Tích” không chỉ là hai từ, mà là lời thầm kín của người lớn với miền ký ức trẻ thơ.
“Cố” là gắng sức, là gìn giữ, là cố định.
“Tích” là tích lũy, là gom góp, là tích trữ.
Cách dùng này vừa gợi lên hồi ức tuổi thơ (Cổ Tích) lại vừa thể hiện được mục đích của concept – một nơi lưu giữ và trân trọng khoảnh khắc (cố gắng tích lũy).
Những bức ảnh này như một chiếc rương thời gian được khóa lại bằng sự chân thành, nơi ta gom góp từng chút hồn nhiên đã mất.
Mỗi bức hình là một phép màu, một chương trong “cổ tích” riêng mà ta cố gắng viết trọn vẹn – nơi tuổi thơ mãi mãi được bình yên trú ngụ.
“Những điều xưa cũ đôi khi không mất đi – chúng chỉ đổi hình, để ta tìm thấy chính mình trong những hồi ức nhỏ bé.”
Tác phẩm 1: Cố Tích
Không phải cổ tích của hoàng tử và phép màu mà là cổ tích của ký ức gia đình. Những tấm ảnh cũ trải trên quyển sổ tay cùng chiếc máy ảnh phim ghi lại khoảnh khắc thật, không filter, không chỉnh màu. Ở thời đại mọi thứ có thể xóa chỉ bằng một cú chạm, những tấm ảnh giấy trở nên thiêng liêng.
Tác phẩm 2: Kỷ niệm
Một góc ký ức của thế hệ analog được dựng lại bằng âm thanh và ánh sáng. Chiếc cassette cũ, đầu đĩa, cuộn băng từ… từng là kho báu công nghệ của cả một thời. Những vật dụng từng “xịn sò” nhất nhà bây giờ nằm trong ánh đèn đỏ, như ngọn lửa le lói của ký ức nhắc rằng đã có một thời mọi háo hức đều bắt đầu từ tiếng “click” của một nút bấm.
Tác phẩm 3: Ngọt ngào
Là mùi kẹo ngọt, là tiếng leng keng của đồng xu chocolate rơi khỏi quầy tạp hóa nhỏ trước cổng trường. Là niềm vui trẻ con đơn giản, không phức tạp, chỉ là có kẹo để chia là đã thấy cả thế giới trong tay. Ánh vàng của nền sáng không chỉ là màu của kẹo, mà là màu của hạnh phúc từng bé xíu, nhưng rực rỡ đến mức không thể quên.
Tác phẩm 4: Vui vẻ
Những món đồ chơi rẻ tiền nhất lại là thứ khiến tuổi thơ giàu nhất. Cái quạt giấy xoay bằng ống hút, hũ đầy sao gấp tay, trò chơi nước nhấn mãi không thắng… Không phải chỉ là trò chơi, mà là tuổi thơ tự tạo niềm vui từ những điều bé tí, không có Internet nhưng có cả bầu trời tưởng tượng.
Tác phẩm 5: Yêu thương
Một chiếc ghế nhựa, cây chổi lông gà, đôi dép tổ ong, mấy bộ đồ được xếp gọn. Ai lớn lên ở nhà có mẹ hoặc bà nội trợ đều hiểu: đây không chỉ là vật dụng, đây là luật lệ. Chiếc ghế là “ngai vàng” mẹ ngồi xem thời sự, chổi lông gà là “biểu tượng công lý” của mọi lần sai phạm. Một góc đời sống rất Việt, chân thật, bình dị và đầy yêu thương.



























