Họ và tên: Nguyễn Phúc Hoàng Tùng
Ngày tháng năm sinh: 25/12/2006
Nơi học tập/ Công tác: Đại Học Xây Dựng Hà Nội
Hạng mục: Photo Story
Bảng dự thi: Cộng đồng
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Là 1 sinh viên kiến trúc, em muốn mang đến những tấm hình mang tính cảm xúc và những câu truyện trong đó. Em tham gia cuộc thi này như một cách chia sẻ góc nhìn của một sinh viên ngành kiến trúc với phong cảnh.
MÔ TẢ Ý TƯỞNG
Lượn và Lặng
Sở thích của mình đó là việc mình kể những câu chuyện hay viết nhật ký, không đơn thuần qua việc sử dụng những câu từ mà mình đã sử dụng nhiếp ảnh như là 1 công cụ để nói lên thay những cảm xúc của mình với những phong cảnh tuyệt sắc. Mình tham gia cuộc thi với mong muốn chia sẻ những bức ảnh của mình mong được giao lưu học hỏi và nhận xét để ngày càng cải thiện kỹ năng chụp ảnh của mình. Bộ ảnh này được chụp tại khu du lịch vườn chim Thung Nham ở Ninh Bình vào hè năm 2025.
Tác phẩm 1. Ánh chiều dịu dàng rọi lên cầu tre uốn lượn duyên dáng trên mặt nước lặng như gương. Khung cảnh mang lại cảm giác thư thái và an yên, là sự kết hợp hài hòa giữa nét mềm mại của kiến trúc và sự tĩnh tại của thiên nhiên.

Tác phẩm 2. Ngôi đền cổ kính nằm lặng yên dưới bóng cây cổ thụ. Chỉ có lá cờ lượn nhẹ trong gió. Không gian tĩnh tại và thiêng liêng này mời gọi sự dừng chân, chiêm nghiệm giữa dòng chảy cuộc sống.

Tác phẩm 3. Những chú cò đứng lặng lẽ trên cành cây giữa rừng xanh, đón ánh chiều tà. Khoảnh khắc tĩnh tại và trầm mặc này là sự cô đọng của tự nhiên, chuẩn bị cho đêm xuống.

Tác phẩm 4. Hành trình chuyển sang chuyển động trên mặt nước. Những chiếc thuyền chèo lượn theo dòng sông, vượt qua khe núi tối màu. Ánh sáng mặt trời bắt đầu lặn sâu, tạo nên hiệu ứng tương phản mạnh mẽ. Ánh sáng hắt lên mặt nước lấp lánh như nhắc nhở về dòng chảy không ngừng của thời gian. Cảm xúc ở đây là sống động và hồi hộp, một sự nỗ lực nhỏ bé của con người giữa khung cảnh núi non hùng vĩ.

Tác phẩm 5. Kết thúc bằng khoảnh khắc lặng và lượn hòa quyện trong ánh chạng vạng tối. Mặt trời đã khuất sau những ngọn núi đen sẫm. Trên bầu trời nhuốm màu tím xám, những cánh chim (có lẽ là cò, đại diện cho sự lượn) đang bay về tổ. Khung cảnh này mang lại cảm giác viên mãn và sâu lắng, khép lại một ngày dài. Mọi chuyển động dần trở nên tĩnh tại trong màn đêm, hoàn thành hành trình trở về với thiên nhiên.























