Họ và tên: Lưu Quang Thắng
Ngày tháng năm sinh: 05/03/2007
Nơi học tập/ Công tác: Trường Đại học Văn hóa Hà Nội
Hạng mục: Photo Story
Bảng dự thi: Cộng đồng
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Em xin giới thiệu, em tên là Lưu Quang Thắng. Em đang là sinh viên của Trường Đại học Văn hóa Hà Nội và đang là sinh viên năm nhất. Lý do em tham gia cuộc thi chính vì sự chuyên nghiệp và nhiệt huyết của các ban giám khảo. Em muốn thử sức với những điều mới lạ và bước ra khỏi vùng an toàn của chính mình.
MÔ TẢ Ý TƯỞNG
Nét đẹp và góc khuất của nghề Dệt lụa
Giữa lòng Hà Nội nhộn nhịp, vẫn có một nơi lưu giữ hơi thở xưa, nơi tiếng thoi đưa hòa cùng mùi tơ mới, nơi những người thợ cần mẫn dệt từng sợi lụa như đang dệt cả ký ức của quê hương. Đó là làng lụa Vạn Phúc – ngôi làng hơn nghìn năm tuổi vẫn sáng lên bằng bàn tay và niềm tin của những con người giữ nghề.
Trên khung cửi gỗ cũ, những đôi tay chai sạn vẫn nhịp nhàng di chuyển, từng sợi tơ mảnh mai được đan kết thành tấm lụa óng ả. Mỗi sản phẩm là một câu chuyện về sự kiên trì, về niềm tự hào và cả những trăn trở ẩn sâu trong ánh mắt người thợ. Vì phía sau vẻ đẹp tinh xảo ấy là những đêm thức trắng, những ngày mưa ẩm không phơi được tơ, là lo toan khi thị trường thay đổi, khi lớp trẻ dần rời xa khung cửi để tìm về thành phố.
Lụa Vạn Phúc không chỉ là vật liệu, nó là di sản, là linh hồn văn hoá của vùng đất Hà Đông. Từng sợi tơ vàng mềm mại ấy đã đi qua bao thăng trầm, chứng kiến bao đổi thay, nhưng vẫn giữ trọn bản sắc của nghề truyền thống Việt Nam. Thế nhưng, để giữ được ngọn lửa ấy, người thợ phải đánh đổi bằng thời gian, bằng sức lực và cả giấc mơ riêng. “Nét đẹp và góc khuất nghề dệt lụa” không chỉ là hành trình ghi lại vẻ đẹp của lụa, mà còn là lời tri ân dành cho những người thợ – những “nghệ sĩ thầm lặng” đang dệt nên hồn Việt qua từng sợi tơ.
Giữa guồng quay của cuộc sống hiện đại, mong rằng mỗi chúng ta, khi chạm tay vào tấm lụa mượt mà sẽ thấy trong đó cả mồ hôi, ký ức và tình yêu của những con người đang gìn giữ một nét văn hoá không thể mất đi. “Vì lụa không chỉ là sản phẩm, mà là câu chuyện của con người, của làng nghề, và của cả một thời đã qua mà vẫn còn sống mãi…”



























