Họ và tên: Huỳnh Hoàng Khả Vy
Ngày tháng năm sinh: 03/03/2004
Nơi học tập/ Công tác: Trường ĐH Văn Lang | 43R/12 Hồ Văn Huê, Phường Đức Nhuận
Hạng mục: Photo Story
Bảng dự thi: Cộng đồng
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Mình tên Khả Vy mà mọi người thường gọi mình là Hdi, mình muốn tham gia để trao dồi thêm kiến thức cho bản thân cũng như được đứng bên cạnh những đối thủ mạnh để so tài cũng như ghi nhận thêm những bài học mới cho bản thân mình nè, vui là trên hết, mà vui thì vui, thi là thi đúng không nè, bản thân ơi cố lên.
MÔ TẢ Ý TƯỞNG
Núi Bà Tây Ninh – Nơi những kỉ niệm tìm về trong ký ức.
Tôi sinh ra và lớn lên ở một vùng đất hiền hòa, nơi có ngọn núi sừng sững vươn mình giữa trời xanh – núi Bà Đen. Từ khi còn nhỏ, mỗi sáng thức dậy, tôi đã quen với hình ảnh ngọn núi mờ trong làn sương sớm, đỉnh núi như chạm vào mây trắng, vừa bí ẩn vừa thân thuộc. Người lớn trong làng thường kể cho tôi nghe truyền thuyết về cô Bà Đen – người con gái kiên trung, dũng cảm, được dân gian tôn thờ. Ngày ấy, tôi chỉ biết ngồi lặng nghe, mắt dõi về phía núi, tưởng tượng về một người con gái đẹp, tóc đen dài bay trong gió, linh hồn hòa vào đất trời Tây Ninh.
Lớn lên, tôi bắt đầu hiểu vì sao người ta gọi Bà Đen là “nóc nhà Nam Bộ”. Mỗi lần cùng bạn bè leo lên đỉnh núi, tim tôi lại rộn ràng khi nhìn thấy toàn cảnh quê hương trải dài bên dưới – những cánh đồng lúa xanh mướt, những con đường nhỏ uốn lượn, và xa xa là ánh hoàng hôn nhuộm đỏ cả bầu trời. Có những chiều đứng trên đỉnh núi, gió thổi qua mái tóc, tôi cảm nhận rõ ràng hơi thở của thiên nhiên – mạnh mẽ, tự do và đầy sức sống.
Núi Bà Đen đối với tôi không chỉ là một thắng cảnh, mà là một phần ký ức tuổi thơ, là nơi tôi tìm về mỗi khi lòng chênh vênh. Ngọn núi ấy như người bạn tri kỷ, lặng lẽ chứng kiến tôi lớn lên, yêu thương và mơ ước. Dù mai này có đi xa đến đâu, hình ảnh núi Bà Đen – hùng vĩ mà dịu dàng, kiêu hãnh mà thân thương – vẫn sẽ luôn ở trong tim tôi, như một biểu tượng của quê hương Tây Ninh, nơi tôi đã sinh ra và mãi thuộc về.



























