Họ và tên: Phan Ngọc Kim Ngân
Ngày tháng năm sinh: 13.10.1994
Tỉnh/ Thành phố đang sinh sống: Thành phố Hồ Chí Minh
Nơi học tập/ Công tác: KIMNGAN & CO.
Hạng mục dự thi: Cộng đồng
Portfolio: Vẽ, Nhiếp ảnh
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Mình tên là Kim Ngân, và mình hiện đang theo đuổi đam mê của mình là làm một hoạ sĩ. Mình vẫn đang là một hoạ sĩ tự rèn luyện và tự học, và tham gia vào các cuộc thi, các chương trình, là một cơ hội lớn để mình phát triển thêm trong kỹ năng và ý tưởng cho các tác phẩm. Đó cũng là lý do khiến mình muốn tham gia Show It NOW. Chủ đề về “Cảm xúc” cũng là một chủ đề gợi nhiều cảm hứng và đem tới cho mình nhiều ý tưởng, nên mình thấy rất thú vị và muốn được tham gia. Mình cũng mong qua cuộc thi, mình sẽ biết được và kết nối thêm nhiều tác phẩm có ý tưởng hay từ các bạn đam mê vẽ khác.
HẠNG MỤC VẼ
Will you help me take care of them when I am up for new adventure,” asked Alice
Về tác phẩm Will you help me take care of them when I am up for new adventure,” asked Alice từ nhân vật Alice trong tác phẩm Alice in the Wonderland mình cảm thấy được một mối liên kết mạnh mẽ với tâm sự của bản thân tại thời điểm bức tranh được tạo ra, một mối tâm sự của một người sắp phiêu lưu tới một miền đất mới – một lĩnh vực chắc rằng mình yêu thích là vẽ, những cũng đan xen những nỗi sợ, nỗi bất an và nỗi buồn từ nuối tiếc một cuộc sống an toàn mình từng biết. Và rồi vẫn chọn để dấn bước. Ánh mắt và những bông hoa là đại diện cho cảm xúc, những điều tốt đẹp đa màu sắc, và cũng đại diện cho những gì trong quá khứ và tình cảm mình dành cho nó.
Tên của bức tranh không trích từ tác phẩm Alice in the Wonderland, mà được tạo nên để nói ra tâm sự của mình và tên Alice trong tựa đề tranh giúp gợi nhắc đến nhân vật Alice, đặt bức tranh vào một khung cảnh nhiều liên tưởng, giàu hình ảnh và cảm xúc, như những gì tác phẩm Alice in the Wonderland đã tạo nên.

Manchmal ist Traurigkeit genauso schön wie Blume
Về tác phẩm đôi “Manchmal ist Traurigkeit genauso schön wie Blume”: Là một bộ đôi đi cùng nhau, hai bức tranh trong bộ “Manchmal ist Traurigkeit genauso schön wie Blume” là cách mình nhìn vào nỗi buồn. Là một người luôn muốn hướng bản thân về những điều tích cực, và sống một cuộc sống năng động, mình theo một cách lý trí luôn chọn nhìn thấy vẻ đẹp của một nỗi buồn, những ý nghĩa và bài học trong nỗi buồn, và tái tạo chúng làm nguồn năng lượng để tiếp tục sống ở tương lai. Nhưng có thể, dù thật cố gắng, mình vẫn không thể làm ngơ bỏ qua bản chất của một nỗi buồn, đó là những sai lầm và cảm xúc như một bức nền đen nhiều tầng lớp. Khi còn trẻ hơn, mình chỉ muốn giữ lại phần tích cực trong tâm trí, nhưng với thời gian, mình dần học cách trân trọng cả hai. Cũng vì thế, mình giữ lại bức tranh đen mình đã vẽ ra trước, và để hai bức tranh vào cùng một bộ, không thể tách rời.


Về hai bức tranh “Caretaker” và “What the strong can do”, mình xin phép được giữ nguyên phần ghi về ý tưởng và cảm xúc trong tiếng Anh được viết ngay sau khi hai bức tranh được hoàn thành. Vì đôi khi mình cảm thấy nó trôi chảy và chân thật khi suy nghĩ trong tiếng Anh, và mình viết ra ngay; và cũng vì mình không biết phải chuyển thể qua tiếng Việt như thế nào để vẫn giữ trọn ý nghĩa, và không lủng củng.
Caretaker
Về tác phẩm Caretaker: Thiên nga hỡi, người chớ bi thương vì mù lòa Đây mắt ta, đôi mắt xa xôi ta tặng người, hãy tìm đường qua núi Thiên nga ơi, ngươi chớ hoang mang vì chiều tối Đây tim ta nơi tình yêu xưa luôn thắm tươi Hãy cầm lấy ra khơi, mang về chốn xa xôi — The lyric that came with Khánh Ly’s voice has moved me ever since the first time I listened to it.

What the strong can do
Về tác phẩm “What the strong can do”: I have thoughts for this work one day before having a dream about my aunt. The feelings were quite dull, suppressed. There was no way to feel what was happening both in my head and the outside world. At one point, I had the attempt to give up on my painting, as I did not know what to do next for it until I dreamed about my aunt. I woke up and noticed I have some tears in my eyes. I found out I was burying my feelings, so tight, for it to not remind me about my hardships. It is not that the hardships aren’t beautiful or meaningful, but hardships are hardships – they are hard and heavy to take on, naturally. I was given a hug in my dream, then I realize I need to give myself a hug too when I wake up. We all should. We are living through the hard time. We are working in ways we can to get yourself up, and ready for another tomorrow. It can be the exhaustion that blur our eyes and numb our hearts, but once we take a closer look we will see how strong we have been and will continue to be, together.

HẠNG MỤC NHIẾP ẢNH
You are not alone
Loạt ảnh ghi lại những cảm xúc của mình trong thời gian đầu thật sự thực hành nghiệp vẽ, mình đã cảm thấy sự cô đơn rất rõ trong những quyết định mà bản thân phải đưa ra, mặc dù có gia đình và người thân yêu ủng hộ. Mình đã chưa thể quen với cảm xúc đó vì trước đây, bẵng đi một thời gian, trong chừng hơn 4 năm làm ở môi trường công sở – văn phòng, các quyết định được đưa ra cuối cùng đều là quyết định của nhóm, hay của cấp trên. Mình từ một sinh viên hoạt động như người dẫn dắt và đưa ra quyết định cuối cùng trong các nhóm làm việc, đã dần quên đi cảm giác cô đơn và chịu trách nhiệm cao khi bước vào làm việc cho các công ty. Nay đột ngột quay lại “một mình” trong một vị trí còn có trách nhiệm nặng nề hơn thời đi học đã là một cú sốc với mình. Mình đã dành thời gian đi bộ lang thang khắp Sài Gòn nhiều hơn bao giờ, như một cách câu giờ để bản thân kịp đối diện với thay đổi, và mình chụp hình.





Loạt ảnh ghi lại một Sài Gòn rực rỡ, như cách mình cảm nhận sự thay đổi đang tới, và anh em sinh đôi trắng đen phản chiếu. Một hình ảnh vẫn đẹp nhưng ghi nhận sự chuyển tiếp đột ngột và mạnh mẽ cho những chủ thể tĩnh lặng, vốn gây liên tưởng đến những khoảng lặng nhiều thời gian, đối lập với sự chóng vánh trong thay đổi. Nhưng tất cả chủ thể đều mang một vẻ đẹp thật sự không thể chối bỏ.






















