Họ và tên: Hoàng Đình Thắng
Ngày tháng năm sinh: 05/11/2002
Tỉnh/ Thành phố đang sinh sống: Đồng Nai
Nơi học tập/ Công tác: Trường THPT Phú Mỹ
Hạng mục dự thi: Cộng đồng
Portfolio: Nhiếp ảnh
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Chào mọi người, mình tên là Thắng. Hiện tại mình là một học sinh lớp 12 ở một ngôi trường nào đó ở Vũng Tàu Mình vô tình biết đến cuộc thi trong một lần lướt dạo trên Facebook và nhìn thấy Fanpage của trường. Từ lâu,mình đã có sở thích với các môn nghệ thuật, đặc biệt là vẽ và nhiếp ảnh. Dù không có năng khiếu, nhưng mình rất có hứng thú với những bức tranh, ảnh nghệ thuật, nó là nguồn cảm hứng cho mình khi muốn thực hiện một tác phẩm gì đó. Biết đến Show It NOW, mình cảm thấy đây là một cuộc thì rất bổ ích, mới mẻ, là nơi mình có thể chia sẻ những tác phẩm cũng như cảm xúc với mọi người. Đó cũng là lý do mình tham gia cuộc thi này, cảm ơn mọi người vì đã đọc.
HẠNG MỤC NHIẾP ẢNH
VŨNG TÀU VÀ NHỮNG NGƯỜI BẠN
Bước qua những năm tháng học trò, chắc hẳn thứ mà chúng ta nhớ nhất không phải là những con điểm mà chính là những kỉ niệm buồn vui cùng với bạn bè. Đó sẽ mãi là hồi ức in sâu trong trái tim không thể nào có thể quên được. Qua chuyến đi chơi Vũng Tàu vừa qua, tớ cùng những người bạn đã có cơ hội tận hưởng những giây phút vui vẻ cùng nhau trong khoảng thời gian “cuối cấp” này. Để lưu giữ lại những khoảnh khắc ấy, tớ đã chụp lại một số bức ảnh để làm kỷ niệm. Có thể nói, đó không phải là những bức ảnh xuất sắc, hoàn hảo nhưng đối với “tụi mình” thì đó là những ký ức thật đẹp, thật yên bình. Còn gì vui hơn vào một buổi chiều “mùa hè”, đám “bạn trẻ” cùng nhau dạo quanh trên bờ biển Vũng Tàu, cái nơi được mệnh danh là “thành phố không ngủ “. Ngồi trên xe, ta cũng có thể cảm nhận được mùi hương nồng mặn của biển nhờ vào những cơn gió phảng phất qua tai. Địa điểm đầu tiên “tụi mình” quyết định đến là “Ngọn hải đăng”, một nơi chưa bao giờ hết “hot” mà không thể bỏ qua. Từ ngọn hải đăng nhìn xuống, ta có thể phóng tầm mắt chiêm ngưỡng toàn cảnh thành biển phố Vũng Tàu nơi có những ngôi nhà cao thấp chen chúc nhau, đối lập với nó là hình ảnh bãi biển xanh rì trải dài khắp thành phố. Vừa ngồi nghỉ, vừa ngắm cảnh đẹp, “đám bạn trẻ” cảm thấy rất thoải mái, dường như những âu lo, suy tư đều tan biến. Tụi mình cùng nhau trò chuyện, vui đùa, rồi “chụp ảnh”. Lúc ấy tớ cũng nhanh chóng chụp lại bức ảnh quang cảnh thành phố được nhìn từ trên cao xuống, đó là cảnh tượng rất đẹp mà ít khi được chiêm ngưỡng. Mặt trời cũng dần xuống và đó cũng là lúc đám “bạn trẻ” lon ton lao ra bờ biển. Tắm biển trong cái khung cảnh hoàng hôn thơ mộng thật chẳng còn gì thích hơn.Cả đám cứ thế mà vui đùa, chơi giỡn. Tắm cho ngán thì lại lên bờ ngồi nghịch cát, đắp cát lên người nhau rồi nhìn nhau cười. “Trời ơi, gần mười tám tuổi rồi mà tụi nó như con nít vậy á!” – tớ nghĩ bụng. Nhưng trong khoảnh khắc ấy, bỗng nhiên tớ nhận ra mình yêu những con người này biết bao. Những người bạn ấy đã gắn bó cùng mình trong suốt thời gian qua, cùng chia sẻ, giúp đỡ, thông cảm cho nhau trong mọi hoàn cảnh. Thế mà giờ đây, nghĩ đến cảnh phải sắp phải cách xa, tớ cảm thấy trong tim như có thứ gì bóp thất lại. Trong lúc ấy, để không phải bỏ lỡ chút giây phút nào, tớ lôi điện thoại ra rồi la lớn: “Tụi bây nhìn đây tao chụp hình nè!” Thế là cả đám nháo nhào nhìn về phía camera, mặt đứa nào đấy nấy đều hớn hở, cười thật to. Cùng nhau ngồi trên bờ biển ngắm hoàng hôn, đám “bạn trẻ” chẳng ai nói câu nào, dường như len lỏi trong suy nghĩ của mỗi đứa là một chút hối tiếc, một chút nghẹn ngào. Dòng người dưới kia vẫn hối hả, từng cơn sóng dào dạt như đang muốn cuốn trôi đi từng chút kỷ niệm nơi đây.Ánh nắng ngày càng yếu dần đi, đó cũng là khoảnh khắc cuối cùng của cuộc “đi chơi”. Đối với tớ, cuộc vui nào cũng sẽ có hồi kết, nhưng những kỉ niệm là thứ vô giá mà chúng ta không thể quên được. Ai đó đã từng nói rằng :”Khi trưởng thành, người ta sẽ không nhớ đến những điểm số thật cao hay thành tích nổi trội ở trường học, thứ níu giữ họ nhiều nhất lại là những kỉ niệm thời học trò”. Vì vậy, hãy luôn yêu thương và trân trọng người bạn của chúng ta. Hãy giữ cho những ngày tháng tươi đẹp của tuổi trẻ ấy mãi là kỷ niệm quý giá mà khi nhớ đến làm cho ta phải mỉm cười. Bạn nhé!



























