Họ và tên: Tô Hồng Nhung
Ngày tháng năm sinh: 09/01/2002
Tỉnh/thành phố đang sinh sống: Thanh Thủy – Phú Thọ
Nơi học tập/Công tác: Trường THPT Thanh Thủy
Hạng mục dự thi: Cộng đồng
Portfolio: Nhiếp ảnh
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Xin chào tất cả mọi người, em xin tự giới thiệu em là Nhung và e đang là một học sinh lớp 12. Những ngày tháng được học tập dưới mái trường cấp 3 thân yêu đã để lại trong em rất nhiều cảm xúc buồn có, vui có. Cấp 3 là quãng thời gian khó quên nhất, là bài văn viết mãi không xong, là đề toán khó đến phát khóc, là cậu bạn dễ thương lớp bên cạnh, là cuộc sống sinh hoạt với ba điểm thẳng hàng: nhà, trường, chỗ học thêm. Có lẽ đây là khoảng thời gian quan trọng nhất của cuộc đời, cũng như bao bạn bè cùng trang lứa đang loay hoay trong việc lựa chọn nghề nghiệp, em đã tình cờ có cơ hội biết tới Arena Multimedia-nơi ấp ủ những đam mê. Em sẽ cố gắng hết sức mình để có thể chinh phục mọi ước mơ.
HẠNG MỤC NHIẾP ẢNH
Con người có rất nhiều nơi để đến nhưng chỉ có một chốn để quay về chính là quê hương. Hai tiếng quê hương sao mà thân thương, lớn lao quá đỗi. Dù không sinh ra trên mảnh đất quê hương Thanh Thủy nhưng em đã được sống, gắn bó với nơi đây suốt 18 năm qua.
Nơi đây không chỉ là quê hương thứ 2 của em mà như một đại gia đình lớn bao bọc, chứa đựng những kí ức nhỏ bé, những kỉ niệm buồn vui của một thời thơ ấu. Suốt 18 năm qua có lẽ là một khoảng thời gian đủ dài để em cảm nhận được vẻ đẹp bình dị, thân thương, ấm áp tình người của quê hương. Những ngày tháng gần đây khi mà chuẩn bị rời xa, đi tới một vùng đất mới trong em có một cảm xúc rất đặc biệt. Em chẳng còn những bước đi vội vã để quay trở về nhà mà lại chọn những bước đi thật chậm để cảm nhận, ngắm nhìn sự đổi thay từng ngày của quê hương. Mặc dù đã khoác trên mình một màu áo mới nhưng ẩn chứa trong đó vẫn là những nét mộc mạc, đơn sơ, rất yên bình.
Quê hương còn ấp ủ dáng hình người cha, người mẹ tảo tần nuôi con khôn lớn, là bóng dáng cần mẫn của những người thầy đưa từng thế hệ học trò “qua sông”, còn là những nụ cười hạnh phúc của từng nhóm học trò truyền tay nhau món quà quê dân giã. Quê hương đọng lại trong em cảm giác thật an nhiên, nhẹ nhàng biết bao. Dù sau này có ra sao thì trong em nơi đây chính là nơi đẹp nhất, chứa đựng một thứ tình cảm nào đó rất khó diễn tả, thật quen thuộc, gần gũi và luôn muốn được quay trở về.



























