Họ và tên: Đỗ Tri Năng
Ngày tháng năm sinh: 08/06/1996
Tỉnh/ Thành phố đang sinh sống: TP Hồ Chí Minh
Nơi học tập/ Công tác: Arena Multimedia – Cơ sở Nguyễn Kiệm
Bảng dự thi: Arenaites
Hạng mục: Nhiếp ảnh
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Tôi tên là Đỗ Tri Năng, tôi đang theo tại Arena Multimedia cơ sở Nguyễn Kiệm và hiện đang làm việc ở Central Retail. Tôi có niềm đam mê đặc biệt với Nhiếp ảnh và tôi muốn học hỏi được nhiều kinh nghiệm và được trải nghiệm nhiều hơn nữa về các thể loại Nhiếp ảnh và đưa hình ảnh đến mọi người.
HẠNG MỤC NHIẾP ẢNH
CHIỀU MƯA GIỮA DÒNG SÀI GÒN
Từng giọt mưa nặng hạt đua nhau oằng xuống đầu tôi. Dạo này Sài Gòn mưa nhiều. Mưa xối xả, hối hả thay cho dòng người tấp nập mỗi buổi chiều tan ca. Covid quá, còn mấy ai ra đường nữa đâu. Đứa bé kéo người cha ra trước hiên. Giấu mình dưới màn mưa trắng xoá, nó đưa tay vuốt lấy vuốt để khuôn mặt đang hứng mưa từ ông anh máng xối dựng tạm. Người cha đứng kế bên. Không phải cái nhíu mày như mọi khi. Ông đang cười! Nụ cười của ông lúc này sao giống đứa bé ấy đến lạ. Đã nhiều lần đôi mắt đó nặng trĩu nỗi buồn. Từ ngày Covid ghé qua, ngày nào ông cũng nhìn đời bằng đôi mắt đó. Cơm áo gạo tiền đè lên vai người đàn ông nghèo đầu hai màu tóc trong cái xóm lao động. Biết mai lại có tiếp được hay không??
Mưa mát quá ha cha. Mưa trôi hết Covid luôn. Cha con mình tắm mưa ở nhà, ngoài kia mấy cô chú mặc áo xanh cũng đang tắm ha cha. Nhưng chắc không ướt như mình đâu. Con thấy kín lắm. Ngày nào cũng vậy.
Đứa bé vung tay. Nước mưa văng tung toé. Nó phá lên cười. Nụ cười thật trong trẻo. Phá luôn suy nghĩ đang đè nặng trong ông.
Ông cũng cười theo. Đúng rồi. Sài Gòn đang kiên cường chống dịch, gia đình ông vẫn đang được nhận từ thiện từ khi ông mất việc đến giờ, không nhiều nhưng vẫn đủ. Sẽ không lâu nữa đâu, Sài Gòn sẽ lại chiến thắng như đã từng. Nụ cười của ông tiếp tục bừng sáng như đứa trẻ. Mưa vẵn rơi trên mái đầu tôi. Chân tôi bắt đầu ẩm ướt. Một vài chỗ nước mưa tuồn vào khá lạnh do bị trầy xước chưa kịp thay. Tôi giang tay che cho họ nắng gió. Họ cho tôi nụ cười và tinh thần lạc quan giữa lòng phố thị. Dịch vẫn còn đấy. Nhưng sẽ qua nhanh thôi. Biết bao con người đang gồng mình ngoài kia, Covid nào gồng lại. Cũng như cơn mưa trời, to đến mấy thì cũng sẽ tạnh thôi. SG dây ngăn giăng khắp lối, sao ngăn được mình thương nhau.

THƯƠNG YÊU SỰ SỐNG CỦA MUÔN LOÀI LÀ THƯƠNG YÊU CHÍNH MÌNH
Đây là bức ảnh chú hổ Bengal mà mình có dịp chụp lại trong dịp đến Vinpearl Safari hồi năm ngoái. Không là dáng vẻ hiên ngang hay tiếng gầm gừ oai phong như trên những thước phim tư liệu mà chúng ta từng thấy; chỉ còn nỗi cô đơn và sự lạc lõng giữa mảng xanh u tối của một loài từng được coi là “Chúa tể sơn lâm”. Theo thống kê của IUCN năm 2015, số lượng hổ ngoài tự nhiên chỉ còn dưới 5 cá thể ở Việt Nam, thậm chí Sách Đỏ IUCN đã nhận định: “Hổ thậm chí còn được nhận định có thể đã tuyệt chủng tại Việt Nam”.
Đây chỉ là một trong hàng ngàn những loài đang đang dần tuyệt chủng do phải đối mặt với việc môi trường sống bị phá hủy. Điều này sẽ gây ra những ảnh hưởng trực tiếp đến đời sống con người trong những năm gần đây: Biến đổi khí hậu, thiên tai, dịch bệnh,…
Vì vậy, thay vì trông chờ vào nỗ lực của các tổ chức bảo vệ động vật hoang dã, các nhà chức trách, thì mỗi cá nhân chúng ta đều có thể chủ động bảo vệ động vật hoang dã thông qua việc nâng cao ý thức:
– Nói không với tiêu thụ động thực vật quý hiếm hoặc sản phẩm làm từ lông thú;
– Tiết kiệm giấy để bảo vệ rừng;
Bởi vì mình tin rằng – mỗi cá thể có ý thức sẽ tạo nên một cộng đồng có ý thức, mỗi cộng đồng có ý thức sẽ tạo nên một quốc gia có ý thức và mỗi quốc gia có ý thức thì thế giới này sẽ tốt đẹp hơn rất nhiều.

HOÀNG HÔN
Cùng là những khoảnh khắc tuy ngắn ngủi nhưng thật sự đẹp để bắt đầu và kết thúc của một ngày. Bạn thích bình minh hay hoàng hôn?
Với tôi thì hoàng hôn là thời khắc rất đẹp, thả hồn vào từng vệt nắng le lói cuối ngày. Nó không khiến bản thân phải vội vã mà đưa tôi sống chậm lại, cái không gian mênh mông và yên ả mang nhiều cảm xúc, thật lãng mạn. Những cảm xúc cứ ấy cứ len lỏi vào từng ngóc ngách trong tâm trí, nhớ rồi nghĩ, vui hay man mác buồn… nhưng tất cả là những chiêm nghiệm để thấy những giá trị quanh ta đẹp biết nhường nào.
Bạn đã từng thử chưa? Sau giờ làm việc và học tập bạn hãy dành 5 phút nép bên ô cửa sổ hay dừng xe lại một góc cầu,… để ngắm hoàng hôn nhé. Tuy nó mang sự kết thúc nhưng sau đó sẽ là một sự khởi đầu mạnh mẽ và tràn đầy năng lượng của người bạn bình minh.
Dù cho ở bất cứ hoàn cảnh hay không gian nào, hãy tích cực đón chào để cảm nhận sự thú vị mà cuộc sống ban tặng.

MỘT GÓC SÀI GÒN
Một góc đô thị hoá hiện đại của Sài Gòn. Dần dần những tòa nhà chọc trời, những cây cầu hiện đại sẽ xuất hiện nhiều hơn. Điều này thể hiện sự đô thị hoá – hiện đại hoá của Sài Gòn ngày một nhanh chóng. Nhưng đừng để sự đô thị hoá này làm mất đi màu xanh của tự nhiên, của cỏ cây. Mong rằng thành phố sẽ có nhiều hơn những mảng xanh nhằm tạo không khí trong lành và bảo vệ mỹ quan và môi trường.

THÁC MAI
Ẩn mình phía sau lớp rừng xanh là một dòng thác mang vẻ đẹp mộng mị. Nó cất giấu nhiều điều kỳ thú mà khiến cho lòng người luôn khao khát đặt chân đến trải nghiệm. Thác Mai là sự hoà hợp giữa cái bạt ngàn của rừng cùng với sự hùng vĩ của dòng suối xanh mát, nó tạo nên bức tranh thiên nhiên thật đặc sắc. Đứng trước nó, tôi thấy được một tình yêu thiên nhiên mãnh liệt mà tạo hoá đã ưu ái mang đến điều thật tươi đẹp. Hãy cùng nhau lan toả màu xanh tự nhiên đến khắp mọi miền đất nước nhé.























