Họ và tên: Phạm Nguyễn Triệu Vi
Ngày tháng năm sinh: 09/03/2001
Tỉnh/ Thành phố đang sinh sống: TP Hồ Chí Minh
Nơi học tập/ Công tác: Arena Multimedia – Cơ sở Nguyễn Kiệm
Bảng dự thi: Arenaites
Hạng mục: Vẽ
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Mình là Vi, là 1 Arenaite đến từ Arena Multimedia cơ sở Nguyễn Kiệm. Một đợt dịch đã qua và lại đến, và điều đó làm chúng ta khó chịu hơn bao giờ hết. Nên mình mong thông qua bài dự thi này, mọi người có thể đồng điệu với mình ở một khía cạnh nào đó hay đơn giản là xem giải trí thư giãn trong mùa Covid đầy khó chịu này!
HẠNG MỤC VẼ
GREEN YOUR MIND
Đã bao lâu rồi bạn không nhìn lại “Thư viện tâm hồn của mình?”. Nó có giống mình phủ đầy màu xanh, rất nhiều “xanh” nhưng là kẹt trong một không gian tù túng không thể tưới mát chính mình và có cả cảm giác cô đơn, ngột ngạt, lộn xộn và bừa bộn. Mọi thứ thật rối ren.
Có lẽ đây sẽ là lúc nhắc mọi người nhìn lại mình, thật sâu những thứ mà mình mình chưa khác phá ra hay đã bỏ đó quá lâu nhỉ? Đó là lý do mình để chiếc máy giặt cũ kĩ, mình để một phần ánh sáng chiếu vào bên trong, để mọi người nhìn ra đó không chỉ có màu xanh của nấm mốc, rêu xanh và biết đâu khi ta dọn dẹp lại thì phát hiện ra những điều thú vị hơn, những thứ chưa từng phát hiện hay đã từng bỏ quên nó, đơn giản là relaxed đi khi mà bạn là một con người lo xa, luôn bận bịu và chẳng lúc nào ngơi nghỉ, refreshed đi khi mà bạn luôn đóng mình trong những thứ khuôn khổ và quen thuộc hay là có thể giống mình tập tành một cái gì đó mới (học một ngôn ngữ mới hay chơi một bộ môn lạ lẫm). Bởi với mình học cách đối mặt với chính mình hoặc tận hưởng thời gian này có lẽ sẽ tốt hơn là chỉ chán nản nằm dài, dù chán thật và phát điên lên dịch bệnh, có thời gian làm quen bản tìm hiểu về bản thân.

LỘNG GIÓ
Yah bức tranh này mình vẫn chọn màu xanh để làm màu chủ đạo nhưng mình hy vọng sẽ không mang lại cho bạn cảm giác chật hẹp kia nữa, vì mình sau khi dọn dẹp lại “thư viện tâm hồn ” kia thì lại phát hiện nó là cả một cánh đồng dưới chân là mây cỏ và mình như là bao là và bát ngát và ta chỉ bỏ quên trong hố sâu ngột ngạt kia. Mình nhận không chỉ trải nghiệm bên ngoài làm mình tươi mới nhưng tìm kiếm bên trong lại giúp mình phát triển và hoàn thiện. Chuẩn bị cho một bản thân mới hơn thì sao giống những cô gái cầm bó hoa hướng dương dưới chân là những đám mây màu sắc kia vậy bởi có vẻ nguy hiểm nhưng có lẽ đang tận hưởng một của cuộc sống riêng, lắng nghe trái tim một cách tự do, tự tại. Qua bức Tranh này mình chỉ muốn nói relaxed-refreshed-recharged thôi nào!
Cám ơn vì mọi người đã ghé ngang qua xem mình đang làm gì và hy vọng bạn vẫn khoẻ và bạn cũng tìm ra và tận hưởng điều gì đó mới mẻ thú vị với bạn nhé. Thật mong một ngày hết dịch để chúng ta được trở lại nhịp sống cũ. những điều tôi đã làm được hay đạt được đều không có gì to tát hay lớn lao cả nhưng tôi vui vì mình đã đề ra mục tiêu và hoàn thành nó, qua đó còn là quá trình đào sâu và đối thoại với chính mình về ý nghĩa của việc đang sống nữa.























