Họ và tên: Trần Huỳnh Trâm
Ngày tháng năm sinh: 16/10/2001
Tỉnh/ Thành phố đang sinh sống: TP Hồ Chí Minh
Nơi học tập/ Công tác: Đại học Sài Gòn
Bảng dự thi: Cộng đồng
Hạng mục: Vẽ
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Chào mọi người, mình là Huỳnh Trâm, hiện tại đang sinh sống và học tập tại thành phố Hồ Chí Minh. Mang tác phẩm đến sân chơi Show It NOW để dự thi, mình muốn qua đó lan tỏa sự đáng yêu và tích cực, cũng như muốn mọi người cũng đón nhận sự kiện này nhiều hơn. Đặc biệt là giới trẻ như bọn mình, để có một tư duy tích cực, nhiệt tình ạ!
HẠNG MỤC VẼ
KHOẢNH KHẮC ĐÁNG YÊU VÀ ĐẦY Ý NGHĨA
Ngày 03 tháng 08 năm 2021, hôm ấy mình đưa bà mình đi tiêm Vaccine Covid19, đến nơi thì mình thấy có rất, rất là nhiều từ tình nguyện viên đến bác sĩ, y tá mặc những bộ đồ ni lông xanh, kín bít bùng từ trên xuống dưới. Đeo cả khẩu trang và kính chống lây nhiễm nữa, mồ hôi họ đầm đìa, từ nam đến nữ, ai cũng chạy đôn chạy đáo dẫn dắt, hướng dẫn mọi người một cách nhiệt tình trong thời tiết oi bức mà ai cũng chỉ muốn nằm trong nhà và hưởng máy lạnh.
Vì khu vực của mình họ ưu tiên tiêm người trên 65 tuổi đa số là các cụ, trong đó có vài cụ không có người thân theo, hoặc người thân chỉ chờ ngoài nên cụ phải vào một mình. Với sự nhiệt huyết của tuổi trẻ, những bạn và anh chị tình nguyện viên họ tận tình, chu đáo và vui vẻ hướng dẫn và dắt từng người một trong khi người ngợm họ cũng đã rã rời cả rồi.
Khi bà mình tiêm và ngồi chờ 30 phút để ra về, thì mình có đứng bên cạnh, thấy các anh chị tình nguyện vô tư đùa giỡn giữa tâm dịch, và bản thân tự nhận thức rằng mình cũng có thể ‘dính’ bất cứ lúc nào, họ vẫn lạc quan lắm cơ :(( Mệt nhọc vậy, vẫn có thể từ tốn nói chuyện và hướng dẫn mọi người một cách nhẹ nhàng và kiên nhẫn để các cụ không lo lắng ý!
Từ phút ấy, đột nhiên mình cảm thấy vừa vui, vừa hổ thẹn với bản thân vì trong khi đang bất mãn vì tương lai, khổ sở vì dịch, lo sợ không có nguồn thu nhập và hàng tá chuyện mà đáng lẽ không nên để tâm vào lúc này. Cảm thấy rằng, chỉ cần những hành động nhỏ như vậy thôi, cũng đã ý nghĩa và mang niềm vui tới với biết bao nhiều người ngoài kia, đủ để mang sự ấm áp, lan tỏa khắp nơi, kể cả với bản thân nữa. Mình thật sự xúc động và cám ơn đến những người anh, người chị, những người bạn đang làm tình nguyện viên ngoài kia. Họ là những người hùng thầm lặng, nhỏ bé nhưng lớn lao vô cùng ^^
Nhân cơ hội này, mình muốn tặng những anh hùng với bộ đồ xanh ngoài kia một món quà nhỏ bé ạ. Đây là hình ảnh dễ thương, hồn nhiên làm mình ấn tượng vào ngày hôm đó!























