Họ và tên: Nguyễn Thiên An
Ngày tháng năm sinh: 16/09/2002
Tỉnh/ Thành phố đang sinh sống: Bà Rịa – Vũng Tàu
Nơi học tập/ Công tác: Arena Multimedia – Cơ sở Nguyễn Đình Chiểu
Bảng dự thi: Arenaites
Hạng mục: Thiết kế
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Mình là Thiên An, hiện đang theo học ngành Thiết kế Đồ họa tại Arena Multimedia cơ sở Nguyễn Đình Chiểu. Mình tham gia cuộc thi Show It NOW trước hết là để thử sức và trau dồi kỹ năng cho bản thân, sau đó là muốn tạo hành trang vững chắc cho công việc sau này của mình.
HẠNG MỤC THIẾT KẾ
ÁNH TRĂNG CỔ TÍCH
Cuốn sách cổ mở ra, nàng công chúa Cinderella kiều diễm xuất hiện, nàng như đang say mê với vũ điệu mê hồn của đêm trăng dạt dào ánh sáng. Bầu trời đầy sao lấp lánh như cùng hòa với nàng ngân nga theo giai điệu tuyệt diệu của màn đêm bên tòa lâu đài nguy nga tráng lệ lấp ló ẩn hiện. Có vẻ như nàng đang say sưa thưởng thức khung cảnh lãng mạn này. Liệu đó là điều nàng suy nghĩ? Bao trùm lên toàn bộ không gian là màn đêm của ánh trăng, của màn đêm cô đơn, mịt mù. Lâu đài nguy nga tráng lệ ấy ẩn hiện dưới rừng cây trơ trọi, trống vắng và lạnh lẽo. Nàng công chúa ấy có đang hạnh phúc với những thứ xa hoa lạnh lẽo ấy? Hay nàng đang khao khát ánh sáng ấm áp từ nơi nào xa xăm?

DREAM
Nàng tiên nữ xinh đẹp với đôi cánh xanh ngọc bích dường như đang say sưa với điều gì đấy. Ánh nhìn của nàng bị cuốn hút bởi điều gì? Con đường gỗ cong cong dẫn đến ngôi nhà ngói giản dị? Hay vỏ ốc của biển cả ẩn mình trong vầng trăng kia? Phải chăng dù có đôi cánh để bay lượn khắp bầu trời nhưng nàng vẫn mong được đắm mình nơi biển sâu thăm thẳm, hay nàng tiên nữ ấy vốn vẫn luôn mộng mơ cuộc sống giản dị như một người bình thường?

THANH XUÂN
Liệu rằng, ta đã từng tự hỏi về bao lần tận hưởng ba năm thanh xuân không quá dài, lại chẳng ngắn của nhiệt huyết, của tuổi trẻ, của những ước mơ và sự cố gắng không ngừng nghỉ?
Tác phẩm “Thanh Xuân” của tôi được gói lại tại đây – “THPT chuyên Lê Quý Đôn, thành phố Vũng Tàu“ cùng một phần ký ức chẳng thể phai nhạt, theo chân chính mình trong suốt hành trình còn lại. Bước vào Lê Quý Đôn, ta như đắm mình vào một thế giới mới; phải chăng đó còn là một quyển sách lớn, trắng tinh mở ra trước mắt, đang ngóng trông những thế hệ học sinh lần lượt viết về câu chuyện của trải nghiệm và “Thanh Xuân”. Một thiết kế chẳng thể nào ấn tượng hơn cùng sân trường rộng khắp, những khuôn viên tinh tế, hay khu phòng học đầy chỉnh chu,… đã thúc đẩy trong tôi – chính người học sinh năm ấy tại sân trường Lê Quý Đôn, một mạch cảm xúc khó tả, lại đầy cảm hứng. Để rồi tự mình vẽ nên tác phẩm cùng “Thanh Xuân” với Lê Quý Đôn dưới lăng kính đầy thơ mộng.
Đó là bức vẽ trong tôi, với những đổi thay đầy lãng mạn. Khi giờ đây “sân trường” năm ấy nay đã thành cánh đồng hoa bạt ngàn, tĩnh lặng mà nhẹ nhàng, thanh mát. Thêm vào đó chẳng thể thiếu đi bầu trời của buổi chiều đêm đầy lấp lánh, dịu êm. Dâng trào cùng cảm xúc, hiện ra trong tôi trên cánh đồng hoa, chẳng thể quên đi quyển sách lớn ấy, một phản chiếu thu nhỏ, gói gọn cùng những dòng nhật ký đầy xúc động của hình bóng dù đã mờ đi theo thời gian, nhưng vẫn luôn to lớn và đầy vững chãi tại đấy – tại “Lê Quý Đôn”. Vô tình mà hữu ý, tôi là điểm thêm trong quyển sách ấy sự xuất hiện của “người chụp ảnh” đang nắm bắt khoảnh khắc vui đùa của các cô cậu thanh niên mới lớn trên cánh đồng ấy. Và rồi ngắm nhìn lại “Thanh Xuân” – một tổng thể với khung cảnh trời chiều được thu gọn giữa hai bìa sách, có chi tiết, có kỷ niệm và cả sự tiếp tục, không ngừng được tạo ra của khoảnh khắc, trải nghiệm, ký ức theo năm tháng. Phải chăng, sự lặp lại vô tình ấy cũng như thước phim bất tận về tháng năm buồn vui, đáng nhớ tuổi học trò dưới ngôi trường “Thanh Xuân” của mỗi cá thể.























