Họ và tên: Ngô Nguyễn Ngọc Tú
Ngày tháng năm sinh: 17/01/1995
Tỉnh/ Thành phố đang sinh sống: TP Hồ Chí Minh
Nơi học tập/ Công tác: Arena Multimedia – Cơ sở Nguyễn Đình Chiểu
Bảng dự thi: Arenaites
Hạng mục: Nhiếp ảnh
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Xin chào, mình là Ngọc Tú, hiện đang theo học tại Arena Multimedia cơ sở Nguyễn Đình Chiểu. Mục đích em tham gia cuộc thi Show It NOW là để hưởng ứng phong trào cũng như thử thách bản thân về lĩnh vực này. Green your mind, hãy xanh từ trong những suy nghĩ và không dễ dàng e ngại trước những thử thách là một lối sống và cách sống mình muốn hướng đến.
HẠNG MỤC NHIẾP ẢNH
KHUNG CỬA SỔ
Đối với nhiều người có lẽ quãng thời gian bắt buộc phải ở nhà này chính là thời điểm để họ nhìn lại cuộc sống cuộc mình, để từ đó phát hiện những điều mà bấy lâu nay họ đã bỏ lỡ. Bản thân tôi cũng vậy, vài tháng nay tôi đã nhận ra những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống của mình thật sự tốt đẹp đến nhường nào. Bắt đầu từ ô cửa sổ này, quanh năm suốt tháng chỉ nhìn ra đúng một khung cảnh, nhưng liệu rồi sau 5, 10 năm sau khung cảnh này có còn như vậy hay không? Hoặc người nhìn ra khung cảnh này có còn như xưa? Hãy sống chậm lại, để khi khoảnh khắc trôi qua và bạn không phải chợt nuối tiếc “ồ phải chăng khi đó…”.

TRỒNG RAU
Điều may mắn của gia đình tôi trong mùa dịch là có một vườn rau nho nhỏ, vì giá rau củ quả tăng quá nhanh, quá nguy hiểm. Nắng mưa là chuyện của trời nhưng nắng quá thì rau héo, mà mưa quá thì rau cũng ngủm. Thế là mỗi ngày mẹ tôi đều lên thăm vườn 2-3 lần, chăm lo o bế để cả nhà tôi có rau sạch mà ăn hằng ngày. Nói về sống xanh, thì khó mà đi quá xa khỏi cây cỏ, thế nên tôi nghĩ một tấm hình của mẹ tôi chăm cây thì quá là hợp chủ đề. Thêm cái nữa là rác thải nhà bếp mẹ tôi gom tất tần tật lại, phân loại ra xong thì mỗi ngày thu được 1 túi rác hữu cơ làm phân bón cho cây. Nào là vỏ trái cây, củ quả, nào là vỏ tôm vảy cá, thức ăn thừa hoặc thiếu,…..mẹ tôi đều giữ lại để bón cây thế nên là lượng rác mà nhà tôi thải ra cũng giảm được một khoản đáng kể.

CHĂM HOA
Đâu ai nghĩ đến mỗi buổi sáng tỉnh dậy, bước ra ban công tưới nước cho các loại cây cảnh và hoa một vòng cũng là một cách đánh thức cơ thể khỏi cơn ngái ngủ. Nhìn ngắm những bông hoa, cảm nhận mùi hương của cây cỏ phần nào mang lại cho tâm trí chúng ta sự thư giãn. Sinh sống ở một thành phố đông dân với hàng loạt các loại ô nhiễm thì việc sở hữu ra cho mình một khoảng xanh để thư thái đầu óc và tâm trạng là một việc khá hữu ích. Ngoài việc tạo cho bản thân một sở thích, chăm sóc cây cối đòi hỏi nhiều hơn so với một sở thích bình thường. Cây cần được tưới nước khi nào, lượng nước thế nào là đủ, một khi đã bắt đầu trồng thì phải tưới nước, chăm sóc mỗi ngày vì trong quá trình phát triển cây có thể bị bệnh hoặc bị các loại côn trùng tấn công dẫn đến héo úa. Một người phải trang bị cho bản thân những kiến thức về trồng và chăm sóc cây, người đó cũng phải có sự kiên trì, cần mẫn nhất định vì nâng niu một sinh mệnh đâu chỉ đơn giản là tưới nước là đủ. Đến lúc này thì tôi nhận ra câu nói trồng cây như trồng người cũng có đạo lý của nó, vì khi chúng ta trồng cây, chúng ta cũng như đang tự vun đắp cho mình những đức tính tốt đẹp vậy.

NHỰA VÀ CÁC SẢN PHẨM TỪ NHỰA
Rồi tới công chuyện, cái vấn đề ý thức thì mỗi người mỗi kiểu, ai cũng có nguồn tiếp thu thông tin của riêng mình và việc họ chọn gì để tiếp thu thì nó là kết quả của cả một quá trình sinh sống và phát triển. Việc mà một cá thể có thể làm được chẳng qua là chen một chút vào những nguồn thông tin đó và cố gắng truyền đạt đến người đó những vấn đề về nhựa – một đề tài khó nhằn trong công cuộc bảo vệ môi trường. Còn tiếp thu được bao nhiêu thì không chắc. Bởi vì một lẽ nhựa đã trở nên quá phổ biến, chúng được ứng dụng trong từng nét sinh hoạt. Để có thể loại bỏ nhựa ra khỏi cuộc sống của con người là việc hết sức khó khăn khi mà vật liệu thay thế hoàn toàn cho nhựa vẫn chưa xuất hiện. Kêu gọi người khác ngưng sử dụng nhựa trong khi không đưa ra được giải pháp là việc không thực tế.
Tuy nhiên, nhờ sự nỗ lực không ngừng của một bộ phận con người, mà ngày càng nhiều người nhận biết được tác hại của nhựa và với sự phát triển của công nghệ, thì dần dần đã có những vật liệu/chất liệu được sản xuất có thể thay thế một phần nào ứng dụng của nhựa trong cuộc sống hằng ngày. Những phong trào dọn rác, tái chế rác thải nhựa được hưởng ứng khắp mọi nơi và đều để lại những dấu ấn tích cực. Điều đó chứng tỏ, dù có khó khăn đến mấy, chỉ khi bạn giữ vững niềm tin và không ngừng phấn đấu thì một ngày nào đó, bạn sẽ đạt được những gì bạn hằng mong ước. Câu chuyện về nhựa vẫn còn đó, nhưng nó không phải là một bế tắc không thể giải quyết, mà vấn đề là phải tốn thời gian bao lâu để chúng ta có thể thực hiện được điều đó. Lượng thời gián sẽ được rút ngắn nếu như có càng nhiều người cùng chung tay thực hiện.

CÁCH LY
Thực sự mà nói thì bức hình này cũng không có gì đặc biệt, chụp vào buổi trưa, hơi ngược sáng chút xíu, bị hột nhẹ. Nhưng tôi cảm thấy tôi nên đưa nó vào đây thì mới trọn vẹn.
Người trong hình là ba tôi, một người bác sĩ. Trong ca trực của mình thì ba tôi thành F1, thế là ba phải đi cách ly 14 ngày, may mắn là kết quả xét nghiệm âm tính toàn bộ nên được cho về nhà cách ly thêm bảy ngày nữa mới được đi làm lại. Không nói đến gia đình tôi sững sờ thế nào khi biết tin dù là đã chuẩn bị tâm lý từ những ngày đầu dịch, thì việc chuẩn bị cho ba một gian phòng cách ly là chuyện quan trọng hàng đầu. Ngày đầu tiên về nhà sau cách ly, tôi, mẹ và em trai dạt hết xuống phía nhà bếp để ba tôi lên phòng. Vừa đi vừa xịt cồn sát trùng xung quanh, rồi trong suốt bảy ngày cách ly tiếp theo, không ai trong chúng tôi thấy mặt ba ngoài những cuộc gọi điện thoại. Trước cửa phòng đặt một cái ghế, mỗi bữa đưa cơm nước chỉ gõ cửa rồi gọi vào trong để ba tôi biết. Chờ khi không còn ai thì ba tôi mới mở cửa bê khay cơm vào. Và cho đến khi được đi làm lại thì cách sinh hoạt này vẫn phải tiếp diễn vì không ai biết được khi nào thì ba lại nhảy số lên F1 hoặc tệ hơn, F0. Cũng còn khá nhiều điều nữa, nhưng điều quan trọng nhất là mỗi người hãy tự giác thực hiện giãn cách. Đừng vì những suy nghĩ ích kỉ và chủ quan của bản thân mà khiến người khác phải gánh chịu hậu quả vì mình. Green your mind, not only for yourself but also for your beloved people.























