Họ và tên: Huỳnh Thị Thanh Hải
Ngày tháng năm sinh: 23/09/2001
Tỉnh/ Thành phố đang sinh sống: Đà Nẵng
Nơi học tập/ Công tác: Đại học Kiến trúc Đà Nẵng
Bảng dự thi: Cộng đồng
Hạng mục: Vẽ
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Xin chào mọi người, mình là Huỳnh Thị Thanh Hải, hiện đang là sinh viên năm hai ngành Ngôn Ngữ Anh tại trường Đại học Kiến Trúc Đà Nẵng. Như mọi người đã biết thì hiện nay dịch covid đang hoành hành rất là dữ dội, Đà Nẵng cũng không phải ngoại lệ và người dân chỉ còn ít ngày để đi mua lương thực. Hôm nay sau khi đi chợ với mẹ về thì mình vô tình lướt gặp cuộc thi Show It NOW này và thấy những bài dự thi của các bạn thật sự rất tuyệt vời! Mình tò mò vào xem thì thấy chủ đề của cuộc thi rất là ý nghĩa, rất là nhân văn. Thế là không chần chừ gì nữa mà mình bắt tay vào luôn thực hiện tác phẩm của mình để giao lưu với mọi người. Hy vọng khi mọi người nhìn thấy tác phẩm này thì nó sẽ đem lại một năng lượng thật là tích cực. Chúc mọi người một ngày thật vui vẻ và nhiều sức khỏe!
HẠNG MỤC VẼ
GIỎ ĐI CHỢ CỦA MẸ
Ý tưởng của tác phẩm này chính là giỏ đồ khi mình và mẹ đi chợ về. Khi mà thành phố đang căng thẳng chống dịch thì vài ngày nữa thôi là thành phố rơi vào trạng thái phong toả. Ai cũng mang nỗi lo lắng trong mình nên cũng lo đi mua đồ ăn tích trữ cả, và tác phẩm đã mô tả lại những gì mà mẹ mình và mình đã mua sau chuyến đi chợ.
Như mọi người thấy thì chỉ toàn là rau củ quả, thật ra là cũng có thịt nhưng mà mình muốn truyền tải với mọi người hãy nên ăn chủ yếu là rau củ quả nhiều để mọi người có sức khỏe tốt và hạn chế bị mập ra trong những ngày dịch như thế này. Tiếp theo thì rau cũng chính là một trong những số thứ đã được đôn giá lên gấp 3 – 4 lần khi mọi người ra đường đi chợ lần này. Thật sự mình rất là buồn, vì dịch bệnh ai cũng khó khăn cả, nhưng mà tại sao lại có một số người tại lợi dụng thời điểm này để chuộc lợi cho bản thân cơ chứ.
Vậy nên mình muốn truyền tải một thông điệp yêu thương đến rất cả mọi người, ai trong chúng ta cũng đều khó khăn cả, vì vậy mà chúng ta hãy dựa vào nhau mà sống, mỗi người giúp mỗi người một ít, như vậy chúng ta mới vững vàng mà chống chọi lại với cơn dịch bệnh này được. Và cuối cùng là món cá ở giữa tác phẩm, đó chính là những chú cá tươi được mua về từ cảng cá Thọ Quang – vùng dịch nguy hiểm nhất thành phố và đã được phong tỏa. Qua món cá đầy thân thương ấy mình xin gửi lời chúc đến phường Thọ Quang cùng thành phố sớm vượt qua được cơn dịch bệnh để mình có thể lại nếm tiếp hương vị của cảng cá Thọ Quang.
Và cuối cùng xin chúc cho Việt Nam sớm vượt qua được cơn dịch bệnh để chúng ta có thể được quay trở lại sinh hoạt bình thường, được quay trở lại với chính cuộc sống mà chúng ta vốn có.























