Họ và tên: Nguyễn Thị Hiếu Thảo
Ngày tháng năm sinh: 22/10/2004
Tỉnh/ Thành phố đang sinh sống: Hà Nội
Nơi học tập/ Công tác: Arena Multimedia
Bảng dự thi: Bảng Arenaites
Hạng mục: Nhiếp ảnh
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Xin tự giới thiệu với các bạn, mình là Thảo, hiện là học viên tại Arena Multimedia. Lý do mình tham gia cuộc thi Show It NOW vì với chủ đề năm nay là Việt Nam: Hương – Vị – Sắc, mình cảm thấy đây là một cuộc thi vô cùng ý nghĩa và hấp dẫn nhằm thể hiện tình yêu của mọi người đối với quê hương đất nước, một Việt Nam xinh đẹp và giản dị, là điểm đến hấp dẫn mà khách quốc tế nên đến một lần trong đời. Thêm nữa là vì giải thưởng ngoài sức tưởng tượng của mình nữa.
HẠNG MỤC NHIẾP ẢNH
BÚP MĂNG NON
“Bác mới đi Hoà Bình đấy Thảo ơi, cháu đã đi bao giờ chưa? Bác đi lần này là lần thứ hai mà vẫn thích lắm”. Một người bác cùng đam mê nhiếp ảnh như tôi chia sẻ. Vì là một người yêu nhiếp ảnh, thích được khám phá nên tôi thích được đi, đi đâu cũng được, đến những nơi chưa được đến. Thật may mắn cho tôi khi được gia nhập vào hành trình “Vẽ Ước Mơ” do trường tổ chức. Tôi đã rất hào hứng và mong chờ chuyến đi lần này. Sau 4 tiếng kể từ lúc khởi hành, xe của chúng tôi cũng đến nơi. Lũ trẻ chạy theo xe chúng tôi đến cổng trường, vẻ mặt của chúng thích thú khi có khách từ nơi khác đến. Ôi! Tránh xa cái ồn ào tấp nập của thành phố, mùi của sự thanh bình ấy quyện vào cây cỏ nơi đây càng làm cho người ta cảm thấy thư thái trong tâm hồn. Những đứa trẻ vùng cao đem lại cho tôi một thứ gì đó rung động xao xuyến. Những đôi mắt trong veo chất chứa nhiều giấc mơ, gương mặt ngây thơ và nụ cười hồn nhiên đã để lại cho tôi thật nhiều ấn tượng. Cùng với lứa tuổi ấy, nhưng cuộc sống của trẻ em vùng cao khác xa với trẻ em ở đồng bằng. Lũ trẻ nghịch ngợm, mặt mũi lấm lem, thiếu thốn từ cái ăn đến cái mặc, ai cho gì nhận lấy, chơi những trò chơi dân gian, tiếng cười nói rộn rã khắp vùng. Giờ thì tôi đã hiểu tại sao bác lại thích đến đây dù đã là lần thứ hai. Thích không khí và cả con người nơi đây, từ người lớn đến trẻ nhỏ. Chẳng hiểu sao lòng tôi cứ xôn xao nhớ về nẻo vùng cao ấy, chặng đường mới lạ lần đầu tôi được trải nghiệm. Tôi mong rằng tác phẩm Búp Măng Non” của mình sẽ lan tỏa đến với mọi người, trẻ em cần được nhiều hơn thế vì chúng là những mầm non tương lai của đất nước. Chung tay vì một ngày mai tươi sáng. Vì một Việt Nam xinh đẹp và giản dị. Tôi yêu Việt Nam!

























