Họ và tên: Ngô Thị Tuyết Mai
Ngày tháng năm sinh: 10/10/2005
Tỉnh/ Thành phố đang sinh sống: TP.Hồ Chí Minh
Nơi học tập/ Công tác: THPT Hòa Đa
Bảng dự thi: Bảng Cộng đồng
Hạng mục: Nhiếp ảnh
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Mình là Mai, hiện là học sinh của trường THPT Hòa Đa. Bản thân mình luôn muốn đổi mới, học hỏi, phát triển ở mỗi khía cạnh khác nhau không chỉ dừng lại ở vẽ. Mình tham gia cuộc thi với mong muốn có thể đem hình ảnh quê hương góp phần vào hình ảnh đất nước làm nên đất nước chúng ta thú vị hơn, tuyệt vời hơn.
HẠNG MỤC NHIẾP ẢNH
LÒ CÁ HẤP
Việt Nam của chúng ta có 63 tỉnh thành và 54 dân tộc anh em. Tuy đất nước không quá rộng lớn chỉ là hình chữ S nằm một góc nào đó trên quả địa cầu nhưng nó mang lại cho chúng ta nhiều điều thú vị, tuyệt vời mà không phải ai cũng có cơ hội được khám phá hết đất nước mình. Vì vậy mỗi khu vực sẽ có hương-vị-sắc đặc trưng khác nhau của các dân tộc, từng vùng miền. Hãy cùng mình khám phá LÒ CÁ HẤP của quê mình có gì đặc sắc không nhé!
Mình may mắn được sinh ra và lớn lên ở một vùng ven biển. Mọi hoạt động chính phụ thuộc chủ yếu vào biển nên các ngành nghề đa dạng như chế biến, nuôi trồng, đánh bắt thủy hải sản, làm muối… Sự nhộn nhịp của các thuyền chuẩn bị vào bờ, ra khơi, hoạt động mua bán liên tục làm không khí trở nên sầm uất, náo nhiệt, vui tươi hơn. Mỗi lần vào mùa cá Cơm, nhà nhà người người đều ai cũng nghe được mùi “hương” quen thuộc từ lò cá hấp. Lúc nhỏ ngây ngô chưa biết, mỗi lần nằm ở nhà nghe mùi cứ ngỡ mẹ mình hấp cá Đuối khô, tưởng chừng có đồ ăn ba chân bốn cẳng chạy qua hỏi thì mẹ mình nói: “Nhà có nấu gì đâu con, mùi đó là mùi cá Cơm hấp từ trên kia, theo hướng gió nó bay xuống đây đó”. Mặc dù từ nhà mình cách lò cá khoảng năm cây số nhưng nhờ sức lan tỏa của mùi cá hấp đã tạo nên một trong những nét đặc trưng của quê mình. Tháng 8 vừa rồi, mình có duyên, gặp và kết nối với cô Xuân và chú Nguyên nhờ vậy mình mới có dịp trải nghiệm lò cá hấp của quê mình. Lần đầu tiên đến, cảm giác lâng lâng khó tả, miệng cứ thốt lên “Ồ, quá đã” liên tục, mọi người ở đây vô cùng thân thiện, vui vẻ, nhiệt tình. Bước vào lò cá, mùi nồng nàn của cá hấp thêm mồ hôi của các chú cứ toát ra liên tục, mình đứng ở vị trí khá xa mà sức nóng của lửa cũng khó chịu rồi, mà đằng này các chú là người tiếp xúc trực tiếp vào lò thì nó khủng khiếp như thế nào nữa. Mình cũng thấy được vẻ mặt của mọi người, có nóng, có mệt nhưng họ cố gắng làm xong nhiệm vụ của mình, không một lời than vãn chắc phần công việc cũng quen với mọi người. Trong lúc chờ cá vào các chú ra trò chuyện vui vẻ, hài hước cũng một phần nào đó làm xua tan phần cực và mệt đi. Sau đó mình đi xung quanh để trò chuyện cùng mọi người ở những nơi phơi, nhặt cá giữa trời khắc nghiệt của nắng nóng. Một số chị chia sẻ với mình: “Chị xem người ta đăng lên trên mạng, thấy quy trình của mỗi nơi khác nhau, nhưng cũng đều cho ra sản phẩm giống hết”. Những đứa trẻ tranh thủ thời gian nghỉ hè theo ông bà, ba mẹ đi làm kiếm tiền tiêu vặt, ban đầu cũng hơi ngại, mình đến bắt chuyện trước tụi nó nhiệt tình tạo dáng chụp hình rồi xin ảnh. Đây là lần đầu tiên mình gặp mọi người mà không hề có chút xa lạ hay ngại ngùng gì cả, cứ ngỡ rằng ai cũng đều quen biết hết từ trước. Có dịp mình sẽ trở lại nơi này để khám phá và trải nghiệm nhiều hơn cùng mọi người. Quê mình thôi đã thấy còn nhiều điều thú vị mà bản thân cần đi trải nghiệm hết thì đất nước của mình còn tuyệt vời thế nào nữa.



























