Họ và tên: Phan Đăng Khoa
Ngày tháng năm sinh: 18/08/2001
Tỉnh/ Thành phố đang sinh sống: TP.Hồ Chí Minh
Nơi học tập/ Công tác: Đại học FPT Phân hiệu Hồ Chí Minh
Bảng dự thi : Bảng Cộng đồng
Hạng mục: Nhiếp ảnh
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Mình là Phan Đăng Khoa, hiện là sinh viên ngành Truyền thông Đa phương tiện trường Đại học FPT TP.HCM. Sở thích của mình là nhiếp ảnh, mình thường chụp và đăng tải ảnh lên trang cá nhân Instagram. Mình tìm thấy niềm vui ở chụp ảnh đường phố và phong cảnh, đặc biệt mình thích đi đây đi đó để khám phá những ngõ ngách mới, đồng thời bổ sung thêm tư liệu cho những bộ ảnh của mình cũng như tăng vốn sống của bản thân. Tham gia cuộc thi Show It Now 2022, điều mình mong muốn nhất là chia sẻ ảnh cùng thông điệp của mình đến với mọi người. Bởi lẽ mình tin rằng mỗi bức ảnh đều có những câu chuyện và cái hồn riêng, và hy vọng khi nhìn vào, các bạn có thể thích và đón nhận những điều tích cực từ chúng.
HẠNG MỤC NHIẾP ẢNH
SẮC MÀU LAO ĐỘNG
Ta thường mải mê chạy theo những mảng màu hào quang của địa vị và các danh xưng, những lớp màu hoa mỹ của lời ca tụng và nể nang, trọng vọng. Ta thường thản nhiên trước những cống hiến nhỏ nhoi, thầm lặng, vô sắc. Và ta thường quên mất, rằng chính những sự âm thầm lao động, âm thầm dâng hiến, mới là những nét màu tô điểm thêm cho cuộc sống này tươi đẹp.
Một cái nghề cùng một lòng hăng say, họ miệt mài cống hiến cho đời, cho người. Họ tựa những chấm màu li ti bé nhỏ, mà chỉ khi nhìn đủ lâu, ta mới phát hiện và trân quý những gam màu bình dị ẩn hiện như thế.
Ôm giữ mối suy tư, tôi nhắc nhở bản thân biết sống chậm một chút, biết nhìn và thấy được công lao của từng giọt mồ hôi đẫm màu ấy. Chính vì vậy, với thú vui chụp ảnh của mình, tôi luôn muốn bắt lấy những khoảnh khắc lao động dung dị, đầy chất “đời” của những người mưu sinh. Đó có thể là những người quen thuộc, thân thương như bác xe ôm đầu ngõ, anh bộ đội quân khu, hay những người lạ tôi tình cờ bắt gặp được trên phố.
Khi nhìn lại, những bức ảnh này đều đại diện cho những chuyển động xoay quanh cuộc sống thường nhật của chúng ta. Ở đó, ai cũng đều mang trong mình một nét sống, một màu sắc riêng, đại diện cho kế sinh nhai đặc trưng của họ.
Đặc biệt, một số bức ảnh dưới đây đã được ghi lại trong giai đoạn cả nước gồng mình chống dịch. Đối diện với sự sống còn, tất cả ảo vọng hào nhoáng lu mờ của con người biến mất. Chỉ còn sự lao động, cống hiến, vì mình vì người là tồn tại mãi. Tôi tâm đắc rằng bức hình tồn tại trong nó tính lịch sử. Vì nhìn lại, ta như một lần nữa được quay về một thời kỳ đã qua.
Quả thật, được lao động đã là một món quà đầy màu sắc.



























