Ngày tháng năm sinh: 12/05/2001
Tỉnh/ Thành phố đang sinh sống: Hà Nội
Nơi học tập/ Công tác: Arena Phạm Văn Bạch
Bảng dự thi: Học viên
Hạng mục: Vẽ – Nhiếp ảnh
GIỚI THIỆU BẢN THÂN:
Xin chào mình là Hiếu, hiện tại đang theo học tại Arena Multimedia. Đến với cuộc thi lần này, mình mong muốn được chia sẻ các tác phẩm của mình đến với tất cả mọi người, góp phần tuyên truyền xã hội, tới các thể hệ trẻ Việt Nam nói riêng và Thế Giới nói chung.
Hạng mục Vẽ
Hòn Ngọc Xanh
Trái Đất, nơi mà ta đang sinh sống và phát triển, đã trải qua quá trình tiến hoá hàng triệu năm, từ lúc chưa tồn tại xã hội loài người cho đến sự xuất hiện những công trình khoa học đồ sộ. Xã hội ngày càng phát triển, đời sống con người ngày càng được nâng cao. Tuy nhiên, cũng giống như một cái cây, nếu con người không chịu chăm sóc thường xuyên thì nó sẽ dần héo tàn và chết đi, Trái Đất cũng vậy. Nếu không chịu chăm sóc, bảo vệ môi trường thì “Hòn Ngọc xanh” mang tên Trái Đất cũng không thể tỏa sáng như xưa. Và tác nhân khiến “Hòn Ngọc xanh” ấy không thể tỏa sáng chính là hành động xả rác bừa bãi của con người hiện nay.
Bức tranh dưới đây thể hiện vẻ đẹp tỏa sáng của “Hòn Ngọc xanh” ấy giữa không gian u tối của những “thực thể” xấu xa, hay chính là rác thải. Bên cạnh đó cũng cho thấy “đôi bàn tay anh hùng” của con người, đôi bàn tay của ý thức, trách nhiệm trong việc bảo vệ môi trường, bảo vệ “Hòn Ngọc xanh” khỏi những thực tế xấu xa.
Để đem lại cho người xem sự gần gũi và mang âm hưởng của dân tộc, bức tranh đã được lồng ghép thêm các chất liệu dân gian của Việt Nam như hoa Sen, cây Tre. Hoa sen mang sắc màu của sự thuần khiết, trong sáng, nét đẹp thiên nhiên. Thiên nhiên tươi đẹp của con người luôn quyến rũ, uyển chuyển, khiến “người thường” còn phải siêu lòng mà làm thơ:
“Hoa sen sóng sánh làm thinh
Nở ra những đóa hữu tình nên thơ”.
Còn cây tre Việt Nam, biểu tượng cho một sức sống dồi dào, sự cứng rắn, đanh thép của nét đẹp thiên nhiên, không bao giờ chịu thua trước tác động tiêu cực từ “thực thể” rác thải, luôn hồi sinh và phát triển. Bức tranh mang trên mình sức màu của Việt Nam, cho thấy tinh thần bảo vệ môi trường từ một quốc gia được cho là một trong những nơi có mật độ ô nhiễm lớn cho đến trở thành một trong những quốc gia được cho là “đáng sống” của hành tinh. Con người Việt Nam ta luôn tự hào với bạn bè quốc tế với câu nói “Vì một môi trường xanh – sạch – đẹp”.
Hình ảnh xả rác bừa bãi, không phân chia rác thải theo quy định hay thậm chí chất thải chưa được sàng lọc từ công ty thải ra môi trường luôn là những nguyên nhân chính cho sự ô nhiễm trầm trọng trên phạm vi toàn quốc, toàn cầu. Vốn dĩ nhận thức được rằng điều đó là hoàn toàn sai và đi ngược với sự phát triển của tạo hoá, vậy tại sao sao chúng ta không bảo vệ “Hòn Ngọc xanh” ấy?
Vì vậy, hy vọng rằng bức tranh mang tên “Hòn Ngọc xanh” sẽ giúp con người hiểu ra rằng tầm quan trọng của việc bảo vệ môi trường. Hãy chung sức, chung tay bảo vệ môi trường, ít nhất cũng là môi trường xung quanh chúng ta sinh sống hằng ngày. Hãy nhớ, một viên ngọc dù đắt giá và toả sáng đến đâu, nếu không được lau chùi và trân trọng thì nó cũng sẽ bị bạc màu và mất giá trị.

Hạng mục Nhiếp ảnh
Trái Đất trong tôi
Bình yên – Lắng nhìn – Cảm nhận theo tâm hồn của bạn
Đã bao giờ cậu cảm thấy cơ thể mệt mỏi và cảm thấy chẳng còn chút sức lực nào hay chưa?
Đã bao giờ cậu muốn rời bỏ những bộn bề cuộc sống để đi tìm những giây phút bình yên của riêng mình chưa?
Đã bao giờ cậu một mình ngồi lặng lẽ nhìn ngắm hay cảm nhận một điều gì đó thật lâu?
Và có phải mỗi lần như vậy cậu thường tìm đến những nơi thật gần gũi với thiên nhiên không, có thể là lên núi để hít thở không khí trong lành của cây cối hay xuống biển để cảm nhận những âm thanh của sóng xô vào bờ. Tất cả những sự bình yên giản dị ấy chính là những món quà nhỏ bé mà Trái Đất ban tặng cho tất cả những sinh vật đang sống trên Trái Đất này. Nhưng cho tới thời điểm hiện tại mọi thứ đang dần thay đổi khi các ngành công nghiệp đều đang trên đà phát triển, chúng ta đang ở trong thế kỷ thứ 21 và thời đại công nghệ 4.0, mọi thứ xung quanh ta đều thay đổi một cách chóng mặt. Chỉ trong vòng 3 thập kỷ qua, thế giới đã mất hơn 4% diện tích rừng, tương đương với 1/2 diện tích Ấn Độ và cho tới thời điểm hiện tại rừng chỉ còn khoảng 31% tổng diện tích đất của Trái Đất.
Không thể phủ nhận việc chất lượng cuộc sống của con người ngày càng được nâng cao hơn so với những thập kỷ trước nhưng song hành với nó lại là sự lụi tàn của Trái Đất theo thời gian. Kết quả rõ ràng nhất là sự thay đổi khí hậu, sự nóng lên toàn cầu khiến cho băng tan ở hai cực của Trái Đất, ô nhiễm không khí và rác thải – điển hình là rác thải nhựa vứt bỏ bừa bãi đang chất đầy lên mỗi ngày.
Như cậu có thể thấy dưới những tán cây xanh trong bức ảnh kia là một sự rối ren chằng chịt của dây điện, nếu chỉ nhìn qua mình cá rằng mọi người sẽ nghĩ rằng nó là những cành dây leo. Hay có thể nói tới một Concert khá lớn mới được tổ chức gần đây, đằng sau những cuộc vui ấy thì trên sân chỉ còn là những chiếc áo mưa mặc một lần, cốc nhựa và hàng tá thứ khác được bỏ lại ở đó và rồi các cô chú công nhân lại thức trắng cả đêm mà dọn dẹp lại mọi thứ trở về ban đầu. Và chắc cậu cũng hiểu để có thể xử lý triệt để những rác thải nhựa ấy thì chúng ta sẽ cần rất nhiều công sức và tiền bạc.
Bức ảnh mình chụp cụ bà bán cốm ở Làng Vòng đang đong từng hạt cốm, thứ mà được Thạch Lam gọi là một thức quà của lúa non mỗi khi mà Hà Nội lập Thu, mùi hương thoang thoảng gói gọn trong chiếc lá ráy và bọc ngoài cùng là chiếc lá sen. Nó thật giản dị mà mang đậm cái hồn của Việt Nam từ những ngày xa xưa, ngày mà nilon chưa xuất hiện, mọi người gói gọn những món hàng mình mua được từ phiên chợ trong những chiếc lá chuối.
Qua một vài bức ảnh nho nhỏ mà mình vô tình chụp lại cũng với lời diễn giải của mình chắc cậu cũng thấy được phần nào những giá trị quý giá mà Trái Đất đã ban tặng cho cho chúng ta, và tất nhiên chính chúng ta cũng cần phải có trách nhiệm hơn với chính Trái Đất. Chẳng có điều gì là mãi mãi và cũng không có gì là miễn phí, nếu chúng ta chỉ biết khai thác mà không tái tạo chăm sóc thì chẳng mấy chốc, ngắn là vài năm nữa, lâu thì vài chục năm sau chúng ta sẽ chẳng còn được thấy những hình ảnh biền yên này, một không khí trong lành, một địa điểm lý tưởng mà cậu thường ghé tới mỗi khi mệt mỏi để xả stress, những cảnh sắc tuyệt vời cùng những văn hoá ngàn đời tới nay. Thay vì sử dụng túi nilon ta có thể dùng những chiếc túi vải, những chất liệu “lành tính” với thiên nhiên hay tái sử dụng được, thay vì vứt tất cả những chất thải vào chung 1 chỗ thì chúng ta có thể phân loại giữa hữu cơ và vô cơ. Cho dù đó chỉ là một điều nhỏ bé, nhưng những điều to lớn đều được hình thành từ những hành động nhỏ bé mà, phải không?

Hạng mục Thiết kế
Hòn ngọc xanh
“Tại sao chúng ta phải bảo vệ Trái Đất?”
Bảo vệ môi trường từ xưa đến nay vẫn luôn là một vấn đề nóng bỏng và được giới chuyên gia đề cập tới rất nhiều. Việc khai thác tài nguyên khoáng sản bừa bãi, xử lý các chất thải, khói bụi từ các nhà máy thải ra môi trường, rác thải từ chính con người tạo ra nhưng không qua phân loại và xử lý đúng cách đã và đang dẫn đến những hệ lụy sau cùng. Có thể thấy rõ nhất sự thay đổi này từ việc nóng lên toàn cầu khiến cho băng tan ở hai cực, các mùa trong năm đều có sự thay đổi, thiên tai, hạn hán diễn ra trầm trọng, mất cân bằng sinh thái,…
Nhưng dù tất cả chúng ta đều nhận thức về sự nguy hiểm mà nó mang lại và truyền thông trên khắp thế giới luôn đăng tải các nguồn thông tin về sự biến đổi khí hậu này nhưng về bản chất thì chỉ một số lượng nhỏ có thể hành động để bảo vệ Trái Đất. Tại sao vậy?
Hình ảnh Trái Đất đang tự mình tưới nước cho những mầm xanh – Nó đại diện cho sự sống mong manh còn yếu ớt, cũng như 1 hy vọng được nảy mầm từ những hành động có ích bảo vệ môi trường từ những người có nhận thức đúng đắn về Hành tinh này. Hay ta có thể hiểu Trái Đất đang tự chữa lành cho chính nó, một ví dụ cụ thể là đỉnh điểm của đại dịch Covid năm 2021 – 2022, mặc dù đó là một đại dịch nguy hại tới chính con người nhưng trong chính thời điểm đó Trái Đất đã thực sự được cải thiện hơn rất nhiều so những năm trước đó. Chất lượng không khí có xu hướng được cải thiện hơn kể từ khi con người giảm bớt di chuyển không cần thiết. Sự sụt giảm đáng kể khí Carbon Dioxide, Methane và lượng khí thải Carbon Monoxide cũng được giảm đi đáng kể, kết quả mà ta có được là vị trí tầng khí quyển được “vá” trở lại.
Với một ví dụ nho nhỏ như vậy có thể thấy được con người chính là tác nhân chính gây ra sự lụi tàn của Trái Đất nhưng trên một phương diện tích cực thì việc con người biết tiết chế hơn, kỷ luật hơn trong việc sản xuất, khai thác cũng như hạn chế sử dụng các chất liệu khó phân hủy thay vào đó là sử dụng túi giấy, chất liệu vải có thể tái chế biến thì việc Trái Đất được trở lại là một Hành tinh xanh vốn có hay nói một cách mỹ miều là “Hòn Ngọc xanh” của vũ trụ sẽ là một ngày không xa.























