Ngày tháng năm sinh: 10/12/2005
Tỉnh/ Thành phố đang sinh sống: TP HCM
Nơi học tập/ Công tác: Arena Nguyễn Đình Chiểu
Bảng dự thi: Học viên
Hạng mục: Vẽ
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Em tên là Khánh. Đến với Show It NOW năm nay, em muốn thử sức mình, trải nghiệm một điều gì đó mới mẻ vì trước đây em chưa từng tham gia cuộc thi nào. Bản thân cũng cảm thấy đây là một cuộc thi rất ý nghĩa và uy tín nên em xem đây là một sân chơi bổ ích để tìm hiểu về môi trường, cũng như thể hiện vốn hiểu biết của mình về thiên nhiên, cuộc sống.
HẠNG MỤC VẼ
BỪNG TỈNH
BỪNG TỈNH: Là trạng thái khi ta nhận ra điều gì đó, khi vừa ngủ dậy nhận ra mặt trời đã rạng, nhìn ra cửa sổ thấy những chú chim hót líu lo, những hoa lá đang bung nở sặc sỡ. Và liệu có khi nào ta bừng tỉnh, nhận ra sự vô tâm của bản thân mình với mẹ thiên nhiên?
GƯƠNG: Có một sự thật luôn tồn tại là loài người chúng ta thuộc về thiên nhiên. Cấu tạo cơ thể hoàn chỉnh của loài người hiện tại là sự nhào nặn của mẹ thiên nhiên qua hàng trăm nghìn năm. Khi nhìn vào gương, đó là nhìn vào thiên nhiên vì ta là một phần của đất mẹ. Đến lúc nào đó ta sẽ lại tan thành tro bụi để rồi sự sống mới lại bắt đầu như một vòng luân hồi.
BÀN TAY: Tay của chúng ta có thể làm được rất nhiều điều trong cuộc sống. Dùng để nâng đỡ hoặc bóp nghẹt, hình tượng đôi bàn tay mang đến những trăn trở về sức mạnh của con người. Liệu những nhà máy, xí nghiệp, những phát minh bứt phá như túi nilon, nhựa có đang khiến cho cuộc sống chúng ta tốt hơn, hay khiến chúng ta thêm lo âu, e ngại về sự lụi tàn của thiên nhiên, kéo theo những vấn đề sức khỏe, tuổi thọ của chính mình?
HƯỚNG DƯƠNG: Tuỳ vào mỗi nơi, hoa hướng dương lại có những ý nghĩa riêng biệt. Hoa hướng dương là biểu tượng cho sự trường thọ, lòng chung thuỷ, niềm hi vọng cũng như sự ấm áp. Hướng dương luôn hướng về nguồn sáng, yếu tố trao cho nó sự sống và sinh sôi. Vì thế khi hướng vào bàn tay của con người, Hướng Dương muốn mọi người biết rằng thiên nhiên rất cần sự chăm sóc, bảo vệ, tình yêu và sự quan tâm của con người. Cũng giống như ánh nắng, nếu nắng quá gắt, hướng dương sẽ bị thiêu đốt. Nếu con người tác động tiêu cực, khai thác quá mức thiên nhiên, thì tất cả còn lại chỉ là sự ô nhiễm, suy tàn, kiệt quệ.
Vị trí của bông hoa khi đối chiếu qua gương ta có thể hình dung nó ngang với gương mặt của một người. Điều đó có thể hiểu rằng mỗi chúng ta đều sống và sinh sôi nhờ vào thiên nhiên, nước, ánh sáng, đất, gió,… Ta phụ thuộc rất nhiều vào thiên nhiên đồng nghĩa với việc nếu thiên nhiên bị tổn thương, cuộc sống của chúng ta sẽ trở nên khó khăn, thiếu thốn.

NƯƠNG:
“Learning the art of expressing gratitude will force you to focus on the positive.”
-Jim Rohn-
Chúng ta cần tôn trọng, chăm sóc thiên nhiên bởi dấu chân của giống loài chúng ta chỉ bước đi được vài trăm nghìn năm, trong khi địa cầu đã được hình thành từ rất rất lâu trước đó. Chúng ta chỉ là những lữ khách xuất hiện trên quỹ đạo phát triển mà đấng tạo hoá đã đặt vào. Cuộc đời vô thường lắm, chúng ta hãy dành thời gian mình đang sống để chăm sóc những gì trao mình sự sống vĩ đại, đó cũng là cách chăm sóc “đoá hướng dương” trong lòng.
THẢM HỌA
Tác phẩm được lấy cảm hứng từ thảm đỏ, nơi đầy ắp sự hào nhoáng, xa hoa, để rồi châm biếm thực trạng về thời trang vẫn đang tồn đọng hiện nay. Sự nghiền nát tài nguyên của thời trang nhanh và sự khai thác động vật tàn nhẫn để cung cấp cho ngành thời trang nói riêng và công nghiệp làm đẹp nói chung. Người mẫu khoác những món đồ thời thượng trên người và sải bước đầy tự tin khiến biết bao nhiêu người ngưỡng mộ, mọi ánh mắt đổ dồn vào cô ấy. Chỉ một vài người có khả năng mua những món hàng thời trang ấy, còn lại họ nhìn với đôi mắt long lanh, thèm khát. Đó là lý do những hãng thời trang nhanh ra đời và trở nên thành công khi họ ăn theo những thiết kế của nhà mốt lớn, chỉnh sửa vài chi tiết và sản xuất hàng loạt sản phẩm kém chất lượng chỉ mặc được trong vài lần. Xu hướng này khiến nhiều nhà sinh thái học đau đầu bởi lượng tài nguyên sử dụng cho ngành công nghiệp này quá lớn và lượng rác thải tăng nhanh chóng mặc bởi sản phẩm thời trang nhanh có tuổi đời rất ngắn và mau lỗi thời.
Song song kể cả những món hàng cao cấp cũng không thể được cho là thân thiện với môi trường, vẫn có những sản phẩm được làm từ da và xương động vật, cao cấp và đắt tiền là thế bởi họ đang mua nỗi đau của những loài động vật vô tội.
Con đường màu hồng ở phía trước là lối đi của nhiều người ham mê những thứ bề ngoài xa hoa hào nhoáng nhưng không quay đầu lại để nhìn hậu quả của một ngành công nghiệp nuông chiều thú vui của con người.
Bước chân lên THẢM HOA hào nhoáng, HOA nặng nề hóa thành HỌA. Những món đồ thân thiện với môi trường chỉ là tạm thời, những thứ ta thấy tốt đấy nhưng chỉ là làm chậm đi nỗi đau của mẹ thiên nhiên. Biện pháp tốt nhất là ta phải giảm tiêu dùng, hướng đến vẻ đẹp từ bên trong, thứ sẽ trường tồn mãi với thời gian, thứ khiến người khác phải cảm thán, khâm phục.























