Họ và tên: Nguyễn Ngọc Trang Vy
Ngày tháng năm sinh: 31/10/2007
Nơi học tập/ Công tác: Trường Đại Học Văn Lang
Hạng mục: Photo Story
Bảng dự thi: Cộng đồng
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Em là Trang Vy, em biết cuộc thi thông qua giảng viên môn nhiếp ảnh và em cảm thấy hứng thú với cuộc thi.
MÔ TẢ Ý TƯỞNG
Đêm Hội Trăng Rằm
Mỗi độ thu về, khi ánh trăng rằm tháng Tám lại tròn đầy, khắp phố phường Việt Nam lại rộn ràng sắc màu của những chiếc lồng đèn, dòng người tấp nập, đan xen. Tết Trung thu được xem là ngày hội của thiếu nhi, của đoàn viên và của cả những giá trị văn hoá ngàn đời. Ngay lúc này, Hội đèn trăng rằm đã khoác lên tấm áo lung linh của đêm trăng rằm mang theo hơi ấm của đoàn người vui trăng nơi đây. Bước qua cánh cổng, thị giác như choáng ngợp trước khung cảnh lung linh. Những ánh đèn muôn sắc hiện lên trước mắt như thể thắp sáng cả màn đêm. Rộn ràng bên tai là tiếng của dòng người chuyện trò, nô đùa, tiếng vui cười của trẻ thơ. Khung cảnh mang đến cho ta một cảm giác bồi hồi, xao xuyến như khiến lòng nhớ về những ký ức tuổi thơ, về những đêm trăng cũ. Giữa dòng người tấp nập trong khu hội đèn Trung thu rực rỡ sắc màu, những ánh sáng lung linh từ chiếc lồng đèn dường như không chỉ thắp sáng con phố, mà còn sưởi ấm những trái tim đang hòa chung niềm vui mùa trăng rằm. Trong không khí rộn ràng ấy, ta bắt gặp hình ảnh những nụ cười thân thương, những cái nắm tay đầy trìu mến của gia đình, của đôi lứa, của những người xa lạ nhưng cùng chung cảm xúc hân hoan. Khoảnh khắc ấy khiến ta nhận ra rằng, Trung thu không chỉ là lễ hội của trăng đèn, mà còn là dịp để con người xích lại gần nhau hơn, để yêu thương, để sẻ chia, và để cùng nhau thắp sáng những ký ức đẹp của tình thân và đoàn viên. Sau khi bước giữa dòng người đông đúc và ấm áp yêu thương, ta dừng lại trước những chiếc lồng đèn lung linh nối tiếp nhau, tỏa sáng cả một góc phố. Ánh sáng vàng đỏ đan xen, phản chiếu qua từng họa tiết, như kể lại câu chuyện về niềm vui, sự sum vầy và ký ức tuổi thơ. Mỗi một chiếc đèn, dẫu chăng là hình ngôi sao, cá chép hay thỏ ngọc thì vẫn đều mang trong mình hơi thở của Tết Đoàn viên, nơi mà mọi thế hệ cùng hòa vào niềm vui giản dị.Trong dòng ánh sáng ấy, người ta không chỉ nhìn thấy những sắc màu rực rỡ, mà còn thấy cả sự gắn bó giữa người với người, giữa quá khứ và hiện tại, giữa ánh sáng và những tâm hồn đang tìm về nhau trong mùa trăng tròn. Ánh sáng từ những dãy lồng đèn phủ kín con phố, tạo nên một khung cảnh rực rỡ như dòng suối sắc màu chảy giữa đêm thu. Trong không gian ấy, ta thấy nụ cười trẻ thơ hồn nhiên khi được cha mẹ dắt đi chơi hội, thấy niềm vui ánh lên trong mắt người lớn khi được sống lại ký ức tuổi thơ. Mỗi ánh đèn, mỗi nụ cười đều như giữ lại một phần hồn của mùa trăng xưa, nơi tình thân, niềm vui và sự gắn kết lan tỏa khắp không gian.“Giữ lấy hồn thu” không chỉ là lời nhắc nhớ về một mùa lễ hội, mà còn là cách con người gìn giữ những giá trị đẹp đẽ: yêu thương, đoàn viên và niềm hạnh phúc giản dị trong từng khoảnh khắc sum vầy. Trong ánh sáng rực rỡ của muôn vàn chiếc lồng đèn, phố phường như khoác lên mình tấm áo rực rỡ của văn hoá truyền thống. Tiếng cười nói hòa cùng tiếng trống lân, tiếng rao hàng thân quen, tất cả đan xen tạo nên một bản hoà âm rất riêng của mùa Trung thu Việt. Giữa nhịp sống hiện đại, những con phố vẫn giữ được hơi thở xưa, nơi trẻ nhỏ tung tăng với đèn ông sao, người lớn chậm rãi ngắm nhìn, tìm lại ký ức tuổi thơ giản dị. Ánh sáng từ lồng đèn không chỉ soi sáng đêm rằm, mà còn soi sáng niềm tự hào dân tộc nhắc nhở mỗi người trân quý, gìn giữ và tiếp nối những giá trị đẹp đẽ đã nuôi dưỡng tâm hồn Việt qua bao thế hệ.



























