Họ và tên: Huỳnh Mỹ
Ngày tháng năm sinh: 18/06/2007
Nơi học tập/ Công tác: Trường Đại Học Văn Lang
Hạng mục: Photo Story
Bảng dự thi: Cộng đồng
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Xin chào Ban tổ chức, em tên là Huỳnh Mỹ, hiện đang là sinh viên năm nhất tại trường Đại học Văn Lang. Em tham gia cuộc thi “Show It NOW” với một mục tiêu duy nhất: “Thử sức và trải nghiệm!”. Em tin rằng tuổi trẻ là phải dấn thân, không ngại thử cái mới. Cuộc thi này không chỉ là sân chơi để em áp dụng kiến thức đã học vào một dự án thực tế mà còn là cơ hội tuyệt vời để vượt ra khỏi vùng an toàn, khám phá những giới hạn của bản thân và học hỏi từ những người tài năng khác. Mở rộng mối quan hệ kết nối với các anh chị, bạn bè có cùng đam mê và cùng nhau tạo ra những sản phẩm chất lượng. Em sẵn sàng cháy hết mình, học hỏi không ngừng và hy vọng sẽ mang đến một màn thể hiện đáng nhớ tại “Show It NOW”.
MÔ TẢ Ý TƯỞNG
CHỢ TRONG TÔI
Chào Ban tổ chức, em tên là Huỳnh Mỹ. Từ lâu em đã ấp ủ mong muốn một bộ ảnh chụp lại những khoảnh khắc đẹp của cuộc sống và những câu chuyện dung dị của những tiểu thương buôn bán hàng hóa trong chính ngôi chợ mà em lớn lên. Bộ ảnh “Chợ Trong Tôi” này được em thực hiện tại Chợ Nước Xoáy (Đồng Tháp), chính là khu chợ quê đã gắn bó với cả tuổi thơ của em.
Dù có thể kỹ thuật còn non nớt, em đã cố gắng ghi lại “linh hồn” của khu chợ. Em tham gia cuộc thi “Show It NOW” với mong muốn lớn nhất là được thử sức và nhận được những góp ý chân thành từ ban tổ chức cũng như các bậc tiền bối trong ngành. Em tin rằng những góp ý này sẽ giúp em cải thiện, phát huy bản thân để tiếp tục chinh phục đam mê nhiếp ảnh.
- Trong xuyên suốt bộ ảnh em chụp lại những khoảnh khắc sinh hoạt và buôn bán hàng ngày của Chợ Nước Xoáy với mong muốn lan tỏa những hình ảnh nghị lực, bình dị mà hạnh phúc hiện diện trong khu chợ nhỏ.
- Tác phẩm 1: Chụp cụ bà đang ngồi nghỉ mệt ở bên kia đường, giữa những dãy quần áo. Không gian bên trong tối tăm, chật chội, tương phản với khoảng mở, thoáng bên ngoài nơi có bà cụ. Điều này tạo cảm nhận về khoảnh khắc cô đơn nhưng bình yên, như “ngồi giữa hai thế giới”.
- Tác phẩm 2: Chụp chân dung bà Mười. Nụ cười của bà là nụ cười dành cho người quen, người thân , không phải tạo dáng. Khi chụp, bà nói: “Mày chụp phải đẹp nha”. Tác giả xem mỗi tiểu thương ở chợ như người thân của mình.
- Tác phẩm 3: Chụp chân dung chú Hiệp, một người cha nghị lực. Chú Hiệp ngồi bên chiếc máy khâu cũ. Phía sau lưng chú là những tấm giấy khen của con, đó là niềm tự hào và động lực. Dù đôi chân không lành lặn, chú vẫn đứng vững bằng đôi tay và trái tim đầy nghị lực.
- Tác phẩm 4: Chụp cận cảnh tập trung vào những con cá xếp ngay ngắn trên đá lạnh và thau chứa phần dư thừa của cá. Cái kéo, chiếc cân, cái thau, vảy cá gợi lên nhịp sống lao động miệt mài, cần mẫn. Dù là đàn ông, anh vẫn chỉn chu, khéo léo, thể hiện sự duyên dáng trong công việc.
- Tác phẩm tâm đắc nhất: “Hạnh phúc giản dị” Khoảnh khắc em chụp được ông Tám chở bà Tám về trên chiếc xe cũ. Khi em giơ máy ảnh lên, ông Tám còn vui vẻ nói: “Để tao hun bả một cái cho mày chụp”. Nụ cười giòn tan của hai ông bà giữa trưa hè oi ả là khoảnh khắc em thấy ấm áp nhất. Đối với em, đó chính là hình ảnh đẹp nhất của tình người và sự gắn bó giản dị.
- Thông điệp: Dù đã đi chợ mỗi ngày, nhưng chỉ khi cầm máy ảnh em mới thật sự “thấy” được vẻ đẹp bình dị và ấm áp của con người nơi mà em đã lớn lên. Em nhận ra mình đã xem những con người ở khu chợ như người thân, và từng nụ cười, ánh mắt của họ đều trở nên thật đáng quý. Chợ quê, tuy giản đơn, nhưng chính là nơi lưu giữ “hơi thở của cuộc sống”. Đây cũng là nơi con người kết nối với nhau bằng những điều mộc mạc nhất.



























