Họ và tên: Đặng Ngọc Lan Anh
Ngày tháng năm sinh: 01/01/2001
Tỉnh/ Thành phố đang sinh sống: TP Hồ Chí Minh
Nơi học tập/ Công tác: Arena Multimedia – Cơ sở Nguyễn Đình Chiểu
Bảng dự thi: Arenaites
Hạng mục: Nhiếp ảnh
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Mình là Lan Anh, hiện đang là học viên Arena Multimedia cơ sở Nguyễn Đình Chiểu. Tham gia cuộc thi Show It NOW ngoài việc được chiêm ngưỡng các tác phẩm đặc sắc, mình cũng muốn gửi tặng các bạn những khoảnh khắc không hoa cũng không lệ của Sài Gòn.
HẠNG MỤC NHIẾP ẢNH
NGỒI XUỐNG NGẮM SÀI GÒN
Mình xin mời mọi người cùng mình rời khỏi cuộc sống hiện đại của Sài Gòn để dạo quanh các góc hẻm ở nơi đây để nhìn thấy rằng, thì ra cuộc sống không phải chỉ có mỗi màu sắc xám u ám của sự thất bại đâu. Hy vọng góc nhìn về một Sài Gòn rất đỗi bình dị của mình sẽ được mọi người đón nhận.

Người ta thường nói, Sài Gòn là thành phố tráng lệ, nhưng dưới một góc nhìn khác, Sài Gòn lại là thành phố buồn. Sài Gòn bộn bề, nhộn nhịp cùng với cái nắng gay gắt, quanh năm chỉ mỗi hai mùa nắng mưa làm con người ta cũng chợt nắng mưa cùng. Nơi này cũng là chốn lập nghiệp của bao người con xa xứ bôn ba vì gia đình, vì quê hương và cả chính bản thân họ. Có người thành công, vinh hoa phú quý nhưng không thiếu cảnh trắng tay nợ nần. Sài Gòn kiêu sa, đông đúc là thế, nhưng một góc nhỏ trong mỗi người luôn chứa đựng dư vị của sự cô đơn: “Cảnh vui tâm người háo buồn, cảnh buồn lại hóa an ủi nỗi niềm bao lâu”. Nhưng dù thực tế có ra sao, Sài Gòn trong mình vẫn đẹp lắm. Đẹp ở những cơn mưa chiều hối hả. Đẹp ở những quán cà phê ven đường rộn rã. Đẹp bởi những con người chất phác nơi đây.


Sài Gòn là hoài niệm cũ của thế hệ trước nhưng là tuổi thơ của vô số các bạn nhỏ.

“Như vậy thì sao chứ, chúng ta vẫn sẽ mãi là bạn tốt”
Sài Gòn vốn chân thực, dễ thương như vậy đó.

“Bà à, Sài gòn đất chật người đông, nắm chặt tay tui, kẻo lạc.”






















