Họ và tên: Lê Thị Ngọc Hân
Ngày tháng năm sinh: 26/04/2003
Tỉnh/thành phố đang sinh sống: Tây Ninh
Nơi học tập/Công tác: THPT Nguyễn Trãi
Hạng mục dự thi: Cộng đồng
Portfolio: Nhiếp ảnh – Vẽ
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Chào mọi người! Mình là người con của vùng đất Tây Ninh, yêu tự do và ghét sự giả dối. Có 3 điều để nói về mình, đó là Mộng mơ, Chân thành và Kỹ tính. Ở tuổi 17, cái tuổi đầy đam mê và nhiệt huyết của tuổi trẻ, mình đã nuôi dưỡng, ấp ủ rất nhiều ước vọng và khát khao theo đuổi về một ngành công nghiệp sáng tạo đầy màu sắc. Và Arena Multimedia sẽ chính là nơi để mình được sống với ao ước của bản thân. Mình đã rất hào hứng khi được biết tới cuộc thi “Show It NOW ” do chính trường tổ chức. Cuộc thi sẽ là cơ hội cho mình và cả những ai muốn truyền đạt những cảm xúc, suy nghĩ, những thông điệp ý nghĩa và nguồn năng lượng tích cực đến được với tất cả mọi người trong cộng đồng. Dù không đẹp, nhưng mình hy vọng những tác phẩm nho nhỏ của mình có thể chạm đến một góc nào đó trong tiềm thức và trái tim của mọi người.
HẠNG MỤC VẼ
Body shaming
Quá trình giết chết một ai đó bằng ngôn từ miệt thị từ lâu đã quá đáng sợ đối với rất nhiều người. Những câu nói đơn giản như: “Sao nó mập thế?” hay “Eo ơi, cô này xấu quá”, đó là cách thức giết người bằng lời nói, sẽ dễ dàng gây khó chịu và làm tổn thương rất nhiều đến người khác. Đem những thứ nhất thời để giết chết ai đó ở cả thể chất hay tâm thần đều là một tội ác. Hãy nhớ rằng, trong cuộc sống không có bất cứ điều gì, thứ gì là hoàn hảo tuyệt đối cả. Ai cũng mang trong mình nét đẹp riêng, hãy gìn giữ nó bằng tất cả tâm huyết và sự trân trọng mà bản thân có được, đừng để sự ám ảnh bằng lời nói ấy đè nặng lên cuộc sống của bản thân. Hãy nhìn vào gương và mỉm cười nói “I’m not ugly! I’m so beautiful!”.

Stop racism
Tạo hóa của một thế giới tươi đẹp đó là sự đa dạng, là những điều khác biệt đang thực sự tồn tại cùng nhau. Sau tất cả thì cái được gọi là “được sống, được yêu thương và được hy vọng” cũng chỉ là điều “có thể” chứ không hoàn toàn “chắc chắn”.

Nấc thang lên thiên đường
Gặp được nhau và yêu nhau là cái duyên tiền định. Cưới được nhau và sống bên nhau trọn đời là cái nợ của một kiếp người. Ông bà tôi là minh chứng cho một tình yêu vĩnh cửu. Ông bà kể rằng ngày xưa ông bà hổng có “hợp cạ” nhau là mấy. Vậy mà vẫn yêu nhau say đắm, rồi về chung một nhà hồi nào không hay. Đến bây giờ vẫn vậy, tình yêu giữa ông và bà chưa bao giờ là phai nhòa. Cái tình yêu sục sôi, mãnh liệt thời trẻ đã hòa từng chút một thành đàn con, đàn cháu, thành cả mái tóc bạc phơ, cả những nếp nhăn hằn sâu trên da theo tháng năm của đời người. Và rồi sẽ có một ngày, ông và bà sẽ phải rời xa đàn con, đàn cháu thân yêu mà về với đất trời rộng lớn – nơi mà người ta gọi là thiên đường, lại một cánh cửa mở ra, cả hai sẽ lại tìm thấy nhau, yêu nhau và hạnh phúc bên nhau một lần nữa.

HẠNG MỤC NHIẾP ẢNH
Tàn dư
Đừng bao giờ cảm thấy hay để người khác xem bạn là đống “tàn dư” của xã hội. Chỉ là ta chưa tìm được chỗ đứng thực sự cho bản thân trong xã hội này mà thôi.

Hãy nói yêu khi có thể
Hãy bỏ đi cái vỏ bọc của bản thân để sống thật với những gì trái tim thật sự cần. Đừng như chú Ngạn trong câu chuyện “Mắt biếc”, lỡ ngốc nghếch đánh mất những điều đẹp nhất trong khoảng thời thanh xuân. Khi yêu mà ngại thổ lộ, phải yêu ai đó một cách dè dặt, kìm nén, muốn ghen cũng không được, mà bày tỏ ra hết thì cũng không xong. Còn sống là phải yêu. Còn yêu là phải nói. Đừng ngại mà hãy nói yêu khi có thể, biết đâu chừng người ấy cũng đã đợi chờ từ rất lâu.























