Họ và tên: Phạm Văn Hoàng Thái
Ngày tháng năm sinh: 19/10/2007
Nơi học tập/ Công tác: Trường Đại Học Văn Lang
Hạng mục: Photo Story
Bảng dự thi: Cộng đồng
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Xin chào mọi người,
Mình là Phạm Văn Hoàng Thái, sinh viên năm nhất ngành Truyền thông Đa phương tiện, trường Đại học Văn Lang. Mình không nghĩ mình là nghệ sĩ, nhà thiết kế hay ai đó “sáng tạo” theo kiểu to lớn. Mình chỉ là một người trẻ hay nghĩ ngợi, thích nhìn ngắm mọi thứ xung quanh và luôn tìm cách kể lại câu chuyện của thế giới theo cách của riêng mình.
Một mảnh vải cũ, một họa tiết trên chiếc bình gốm của bà ngoại tưởng chừng là những thứ nhỏ xíu như vậy cũng khiến mình tự hỏi: “Sao mọi người cứ muốn vứt bỏ cái đã cũ?” Với mình, mỗi lần bắt tay vào một dự án mới không phải để ai đó trầm trồ, mà là để thử xem: liệu mình có thể làm sống lại một điều ký ức — một chất liệu, một ký ức, hay một nét văn hóa — theo cách thật gần gũi và thành thật hay không?
Cũng vì vậy mà mình tham gia Show It Now 2025. Không phải vì muốn tranh giải gì, mà chỉ đơn giản là muốn thử kể một ký ức tuổi thơ của mình với nhiều người mang tới. Với mong muốn biến những bức ảnh vốn “tĩnh” thành một “đài phát thanh kiểu mới” để kể cho các bạn nghe về những đoạn ký ức rất đẹp của của bản thân mình. Để rồi mình mong rằng chính những bức ảnh này sẽ là chìa khoá khởi hành chuyến tàu đặc biệt đưa các bạn về tuổi thơ, về một thời đã qua. Để các bạn trẻ chúng ta có cơ hội sống chậm lại, ngoảnh đầu chiêm ngưỡng vẻ đẹp hết sức độc đáo từ những thứ “cũ kỹ”.
MÔ TẢ Ý TƯỞNG
Men Lam
Bộ ảnh “Men Lam” là một dự án nhiếp ảnh thời trang sáng tạo, kết hợp di sản văn hóa Việt Nam với xu hướng bền vững đương đại, nhằm tạo ra một trải nghiệm kể chuyện bằng hình ảnh độc đáo. Ý tưởng lấy cảm hứng từ gốm sứ Bát Tràng vốn là sắc xanh chàm huyền bí trên nền sứ trắng ngọc nhưng được hiện đại hóa qua tái chế vật liệu cũ. Bộ trang phục không chỉ tái hiện màu sắc truyền thống mà còn nhấn mạnh khía cạnh lãng mạn của tái chế, biến vải thừa thành thiết kế kể câu chuyện về sự hồi sinh từ quá khứ, phản ánh trách nhiệm sáng tạo trong thời đại biến đổi khí hậu. Dưới ánh sáng xanh thẳm, người mẫu hiện lên như linh hồn thoát tục, khoác yếm và váy xếp nếp bay bổng như khói trắng trên men lam. Những vệt màu loang ngẫu hứng và nếp gấp tái chế tạo nên sự tương tác tinh tế giữa người phụ nữ, trang phục và đồ gốm sứ, tạo ra một lớp kể chuyện về bản sắc Việt. Dự án ảnh không chỉ là sản phẩm thời trang, mà còn là lời tự sự sâu sắc về giá trị di sản, khuyến khích khán giả trẻ trân trọng nghệ thuật thủ công Việt.



























