Họ và tên: Nguyễn Đăng Long
Ngày tháng năm sinh: 17/06/2000
Tỉnh/ Thành phố đang sinh sống: TP. Hồ Chí Minh
Nơi học tập/ Công tác: Đại học Văn Lang
Bảng dự thi: Cộng đồng
Hạng mục: Vẽ
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Tôi là một sinh viên, thế hệ trẻ của đất nước. Tôi muốn thông qua Show It NOW để truyền tải một thông điệp yêu thương giữa những con người Việt Nam
HẠNG MỤC VẼ
CON NGƯỜI VIỆT NAM
Trong cuộc sống thường ngày chúng ta đã gặp phải nhiều khó khăn, nhưng nay cơn đại dịch bùng phát khiến cho khó khăn thêm ấy gấp bội phần. Sự khủng bố về tinh thần, áp lực tiền bạc, về những con số ca bệnh hằng ngày, về cái ăn và muôn điều lo sợ luôn bao quanh chúng ta trong thời gian này khiến ai ai cũng không tìm được một lối thoát, một tia hy vọng, một niềm vui. Đến một ngày có những con người mang tên “Đồng bào Việt Nam” đã mang cho chúng tôi những cảm xúc của hạnh phúc niềm vui khó tả về sự gắn bó giữa người với người, một nét đẹp thiêng liêng mà ngày thường chúng ta khó thấy được. Mọi người giúp nhau không chỉ là phong trào, mà xuất phát từ trái tim khi nhìn thấy “Đồng bào” mình còn đang lao đao trong xã hội để kiếm một bữa cơm. Họ đã dùng một thần lực mà chỉ người Việt Nam có tạo ra một sức mạnh đoàn kết yêu thương gắn chặt con người với nhau như sợi xích để đẩy lùi những khó khăn mối họa nguy hiểm hơn cả bệnh dịch. Thật phải nói thật con người Việt quá tử tế.
Riêng những ngày qua tôi có một suy nghĩ khó thổ thẹn về chính bản thân mình. Tôi đang là một người của thế hệ trẻ nhưng lại chẳng giúp ích được gì cho mọi người trong hoàn cảnh bây giờ ngoài việc ở nhà giãn cách theo các chỉ thị. Vì thế tôi chỉ có thể vẽ lại các nét đẹp của “Đồng bào Việt Nam” trong thời gian qua như là “ATM gạo”, “Siêu thị 0đ”, “Bếp ăn nghĩa tình”,… Để truyền trải được cái “green’’ đến mọi người , giữ được ngọn lửa nhiệt huyết yêu thương này. Vào những lúc yếu lòng chia rẽ hãy nhớ đến cái tình nghĩ con người đùm bọc trong thời gian qua. Tôi mong điều này sẽ là một chút động lực nhỏ cho các mạnh thường quân, các y bác và các bạn quân nhân hỗ trợ tuyến đầu. Để các anh chị cô chú luôn biết chúng tôi luôn nhớ về học và họ sẽ chiến đấu cùng chúng tôi chứ chưa hề cô đơn. Hãy luôn nở nụ cười nhé mọi người vì ta có được những con người Việt Nam tử tế.



























