Ngày tháng năm sinh: 29/08/2000
Tỉnh/ Thành phố đang sinh sống: TP.Hồ Chí Minh
Nơi học tập/ Công tác: Arena Multimedia cơ sở Nguyễn Kiệm
Bảng dự thi: Bảng Arenaites
Hạng mục: Nhiếp ảnh
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Chào! Mình là Linh. Hiện đang là học viên sắp tốt nghiệp của Trường Arena Multimedia. Lý do mình muốn tham gia cuộc thi là vì mình muốn chia sẻ câu chuyện nho nhỏ gắn liền với tuổi thơ của mình đến với mọi người. Vừa lưu giữ kỷ niệm, vừa gói ghém lại những năm mình học ở đây.
HẠNG MỤC NHIẾP ẢNH
RĂNG BỪA QUÊ TÔI
Đây là câu truyện một thời tuổi thơ của mình. Tết năm đó, mình cùng gia đình quây quần làm “bánh lá răng bừa” như trong bức hình mình chụp. Sau khi chụp xong, mình đã rất nhớ bà…. Vì kỉ niệm mà mình có, đa phần đến từ món bánh này với bà cố và vào những ngày Tết. Bà cố rất sợ mình đói, luôn lo lắng và nuông chiều mình. Món bánh này, có thể có nhiều người biết hoặc chưa biết. “Bánh lá răng bừa” là một trong những đặc sản xứ Thanh gắn liền với điển tích có thật trong lịch sử nước Việt. Để tưởng nhớ công lao của vị vua Lê Đại Hành khi đã đích thân xuống ruộng cày bừa trong lễ hội đầu năm, nên người dân quê mình đã làm chiếc bánh lá răng bừa để tiến vua. Lý giải cái tên “bánh lá răng bừa”, người nông dân đã lấy chính hình ảnh một bộ phận của chiếc bừa – công cụ lao động quen thuộc hằng ngày để đặt tên cho bánh. Mình lớn lên và trông thấy đôi tay của 3 đời nhà mình làm bánh. “Vị” của mỗi người làm mỗi khác, vì trong quá trình làm bánh. Từng công đoạn dù nhỏ nhoi như khuấy bột, băm thịt hay phết bánh lên tàu lá chuối đều cần tỉ mỉ. Mà… không ai làm ngon như bà cố mình cả. Dù bà cố có truyền lại công thức cho đời sau đều khó mà giống được…. Hương bồ kết từ tóc bà cố lúc dẫn mình đi xin lá chuối, mùi bột mà bà khuấy bánh..Vị từ chiếc bánh bà cố tỉ mỉ, chăm chút làm cho mình ăn, vị của yêu thương, nuông chiều…. Sắc xuân ấm áp mà bà cố dùng đôi tay ôm lấy mình mỗi khi tết về. Ấm áp ấy… mình không biết tìm lại ở đâu. Cảnh mình chụp trong hình là một trong những công đoạn làm nên chiếc bánh tuổi thơ ấy. Cả nhà mình đang cùng nhau làm bánh để cúng bà cố. Lúc đó mình chụp cũng chỉ để lưu giữ nhưng bây giờ nhìn lại thấy nghẹn lòng vì nhớ. Vị của quê hương….Cháu yêu bà cố nhiều lắm.























