Họ và tên: Nguyễn Minh Nhựt
Ngày tháng năm sinh: 31/10/1997
Tỉnh/ Thành phố đang sinh sống: TP Hồ Chí Minh
Nơi học tập/ Công tác: Freelancer
Bảng dự thi: Cộng đồng
Hạng mục: Vẽ
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Xin chào, mình là Minh Nhựt, một cựu sinh viên của trường Đại học Kiến trúc TP Hồ Chí Minh. Mình thích vẽ và vẫn giữ thói quen vẽ một bức tranh mỗi ngày kể cả khi mình tham gia công tác tình nguyện chống dịch, những bức tranh này nằm trong một “chùm” tranh của mình mang tên “Sài Gòn chia nhau thở”.
Ý tưởng của bộ tranh “Sài Gòn chia nhau thở” được lấy cảm hứng từ những câu chuyện dễ thương của Sài Gòn những ngày dịch bệnh. Từ chuyện tiêm vaccine, tình nguyện viên hỗ trợ trao lương thực thực phẩm cho người dân, những xe lưu động test Covid-19 đến dự án Oxy dã chiến đang được phát động khắp thành phố. “Sài Gòn chia nhau thở” rất thân thương và nhiều cảm xúc, nói nôm na cho vui là chúng ta còn thở là còn chiến đấu, còn thở là còn bước tiếp, cho dù đại dịch có nặng đến đâu miễn chúng ta cùng cố gắng, đồng lòng, lạc quan thì corona chỉ còn là cảm giác mà thôi!
Mình biết đến cuộc thi Show It NOW thông qua facebook, mình thấy cuộc thi rất dễ thương và nhân văn để mọi người cùng chia sẻ những góc nhìn đáng yêu trong cuộc sống ngày thường bằng tranh ảnh hay video ngắn, qua cuộc thi này mình muốn nhắn nhủ và truyền tải thông điệp tốt đẹp, lan tỏa năng lượng tích cực về đại dịch và việc bảo vệ môi trường xanh thông qua những hình vẽ cũng là một điều ý nghĩa mình có thể làm trong lúc này. Sài Gòn mau hết bệnh thật nhanh nhen, thương lắm!
HẠNG MỤC VẼ
“SÀI GÒN CHIA NHAU THỞ”
“VẮC-XIN”
Việc “lựa chọn” loại vaccine thích hợp để tiêm. Thời gian đầu, tại các điểm tiêm Sinopharm có hơi khó khăn là có rất nhiều người dân bỏ về sau khi biết không được tiêm loại vaccine mình mong muốn. Nhưng mình nghĩ đó là một phản ứng bình thường từ tâm lý và sự nhạy cảm của người dân vì họ quan tâm đến sức khỏe của mình. Và vài ngày sau đó, thì người dân họ chịu tiêm trở lại, không còn bỏ về như trước nữa. Những người đã tiêm Sinopharm về cũng khuyên người thân mình đi tiêm vì họ cảm thấy ổn, không sao cả. Tuy nhiên vẫn có số ít còn cảm thấy sợ và phải hỏi ý kiến người thân mới quyết định tiêm. Nhưng nhìn chung tình hình khả quan hơn rất nhiều rồi, cũng là một tín hiệu đáng mừng.

“ATM OXY”
Chương trình ATM Oxy sẽ giúp nhiều người đang trong tình trạng cấp thiết khi cách ly tại nhà hay chờ vào bệnh viện. Nếu có càng nhiều bình tại nhiều điểm thì sẽ các bình oxy sẽ đến kịp thời hơn và rộng khắp toàn thành phố. Mong là cộng đồng chúng ta lại cùng đoàn kết chung tay “Trao oxy – nối dài sự sống”, để cộng đồng được khoẻ mạnh, sớm hoạt động, sản xuất và học tập trở lại.

“VÙNG XANH”
Sau những ngày giãn cách xã hội, cây xanh không phải chịu nhiều khói bụi thải ra từ các phương tiện giao thông và nhà máy, xí nghiệp nửa,… Môi trường xanh sẽ được nuôi dưỡng và khỏe mạnh hơn để đem lại bầu không khí trong lành cho người Sài Gòn nói riêng và người dân cả nước Việt Nam nói chung, bên cạnh đó việc “mở rộng nhiều vùng xanh” là 1 tín hiệu vui cho người dân.

“CHIẾN SĨ LÀ NÒNG CỐT”
Những ngày vừa qua các chiến sĩ từ Bắc, Trung vào Nam tập hợp lực lượng để hỗ trợ người dân về mọi mặt để cùng nhau đẩy lùi dịch bệnh hiệu quả, chúng ta luôn động viên tinh thần đến từng cán bộ, chiến sĩ tham gia nhiệm vụ và mong muốn mỗi người phải hết sức cố gắng giữ gìn sức khỏe, khắc phục khó khăn, thiếu thốn về cơ sở vật chất, giữ an toàn cho bản thân trong khi thực hiện nhiệm vụ, để sớm trở về trong chiến thắng.

“CHỮA LÀNH & VƯỢT QUA”
Sài Gòn đối với mình là nơi cưu mang khi mình còn là sinh viên và ra trường để làm việc, giúp mình có nhiều cơ hội để phát triển bản thân cũng như có thêm kinh tế để trang trải, bây giờ Sài Gòn trở bệnh và nặng hơn mình không biết làm gì chỉ làm những việc nhỏ như tham công tác tình nguyện để giúp đỡ mn vượt qua đại dịch này .Đã lâu chúng ta đã không nhìn thấy cảnh kẹt xe và nghe tiếng Bim Bim của còi xe inh ỏi nữa rồi phải không ạ. Mong là đường phố sẽ nhộn nhịp trở lại và cũng như thông điệp mà mình nhắn nhủ trong bức tranh mình vẽ là: “Corona như 1 giấc mơ và giấc mơ thì sẽ không bao giờ tồn tại, dĩ nhiên nó cũng sẽ không đồng hành cùng chúng ta lâu dài được …Bụp… Sáng rồi… nó sẽ trở thành ký ức thôi. Mình biết Sài Gòn hiểu chuyện, đồng lòng và mạnh mẽ cỡ nào mà!























