Ngày tháng năm sinh: 19/08/2005
Tỉnh/ Thành phố đang sinh sống: TP HCM
Nơi học tập/ Công tác: Arena Hồ Văn Huê
Bảng dự thi: Học viên
Hạng mục: Vẽ
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Xin chào BTC và tất cả mọi người, em tên là Phương Anh. Lý do em dự thi là bởi cuộc thi Show It NOW đã tạo cơ hội cho em thực hiện về chủ đề mà bản thân em đang rất đề tâm, đó là vấn đề thời trang nhanh. Một nguồn ô nhiễm vô hình không mấy ai để tâm đến.
HẠNG MỤC VẼ
MÔ TẢ Ý TƯỞNG
FAST FASHION
Xã hội ngày càng phát triển, nhu cầu sống của con người ngày càng tăng lên. Ăn mặc đẹp trở thành một nhu cầu cần thiết đối với đời sống hiện nay. Do đó thời trang trở thành một chủ đề nóng trong những năm gần đây, khi ngành công nghiệp thời trang đang phát triển với tốc độ ngày càng nhanh. Để đáp ứng nhu cầu đó, thời trang nhanh xuất hiện và nổi lên như một hiện tượng nhưng chính thời trang nhanh lại tiềm ẩn những nguy hại với môi trường. Thời trang nhanh có thể được định nghĩa là một cách tiếp cận trong đó các doanh nghiệp thời trang ưu tiên sản xuất, cung ứng và luân chuyển nhanh chóng quần áo, phụ kiện và giày dép theo xu hướng với chi phí thấp. Người dùng chỉ cần bỏ ra chi phí thấp là đã có thể tiếp cận được những bộ cánh mà theo họ đó là thời trang để trông sành điệu hơn. Với chi phí thấp, người dùng có thể thường xuyên cập nhật tủ quần áo của mình để bắt kịp xu hướng thời trang luôn thay đổi của thế giới và cho phép họ thay đổi nhiều phong cách khác nhau.
Ngoài ra thời trang nhanh cũng kéo theo sức tăng trưởng kinh tế cực kì mạnh mẽ nhờ mang lại nhiều cơ hội việc làm cho nhiều người. Trung bình ngành thời trang nhanh tạo việc làm cho hàng triệu người trên thế giới, kể cả những lao động có tay nghề thấp ở các nước sản xuất hàng may mặc. Bên cạnh những lợi ích mình vừa kể trên, thời trang nhanh cũng gây ra một số nhược điểm đáng kể. Ngành thời trang nhanh có những tác động cực kì tiêu cực đến môi trường và là nguyên nhân cho rất nhiều ô nhiễm. Hàng năm có hàng triệu tấn quần áo từ ngành công nghiệp thời trang nhanh thải ra môi trường, việc chôn lấp hoặc thiêu số lượng rác thải khổng lồ này đã thải ra các loại khí gây hiệu ứng nhà kính và góp phần đáng kể vào quá trình biến đổi khí hậu. Một số loại chất liệu mất rất nhiều thời gian để phân hủy, chẳng hạn như túi da cần đến 50 năm, polyester phải mất hơn 200 năm để phân hủy. Ngoài ra để đáp ứng cho ngành công nghiệp này, mỗi năm có khoảng 70 triệu cây xanh bị đốn hạ để lấy đất trồng bông hoặc sản xuất vải. Một số sản phẩm thời trang như các loại vải dệt tổng hợp tạo ra những mảnh nhựa nhỏ sau mỗi lần mặc và giặt giũ. Những hạt nhựa này được gọi là vi nhựa, là tác nhân gây ô nhiễm đại dương, nguồn nước ngọt và đất liền. Chúng gây ức chế sự phát triển và sinh sản của các loại động thực vật. Điển hình, các nhà khoa học ở Úc ước tính rằng có thể tìm thấy từ 9,25 đến 15,86 triệu tấn vi nhựa dưới đáy đại dương. Thêm vào đó, dệt nhuộm cũng là nguyên nhân gây ô nhiễm nguồn nước nghiêm trọng do không được xử lý an toàn. Việc sản xuất dư thừa và thải bỏ quá nhiều hàng may mặc cũng góp phần làm tăng lượng rác trong khi ngành công nghiệp bông thiếu nước đang gây áp lực lên tài nguyên nước.
Về tổng thể, công nghiệp thời trang là nguyên nhân chiếm đến 20% ô nhiễm nguồn nước trên thế giới. Mỗi năm, theo các số liệu thống kê, thời trang nhanh thải ra không khí khoảng 1,2 tỷ tấn CO2, chiếm đến 10% lượng khí thải cacbon tính chung các ngành còn lại. Trong đó, các nhà máy may mặc là nơi tiêu thụ năng lượng lớn và cũng là nơi phát ra nhiều khí thải gây hiệu ứng nhà kính. Theo ước tính, có đến 80% năng lượng dùng trong ngành công nghiệp thời trang nhanh là sản xuất vải. Ngoài ra còn sử dụng điện để vận hành máy giặt, làm khô và nhuộm vải. Theo phân tích, trong khi nguồn nước sạch đang dần cạn kiệt thì để sản xuất ra một chiếc áo thun, người ta cần đến 2,700 lít nước và 7000 lít nước để tạo ra quần jeans. Việc sản xuất dư thừa và thải bỏ quá nhiều hàng may mặc cũng góp phần làm tăng lượng rác trong khi ngành công nghiệp bông thiếu nước đang gây áp lực lên tài nguyên nước. Một ví dụ điển hình là vào thập niên 1960, Liên Xô đã làm thay đổi dòng chảy của 2 dòng sông. Thay vì đổ ra biển Aral thì 2 dòng sông chảy về các đồn điền cotton để sản xuất áo. Hệ lụy là biển Aral đã cạn kiệt và ngày nay là một sa mạc cằn cỗi. Ngoài ra, để giữ chất lượng thấp nhưng vẫn có lợi nhuận, các món đồ thời trang thường có chất lượng thấp và sản xuất theo dây chuyền. Điều này dẫn đến việc món đồ nhanh chóng bị sờn rách và cần được thay thế. Những món đồ nhanh chóng bị cũ, xu hướng thay đổi làm con người bắt buộc phải thay đổi để làm mới, bắt kịp bằng hành động mua mới, đó là lý do tại sao thời trang dùng một lần phổ biến như thế.
Theo thống kê, nhiều tín đồ thời trang nhanh nằm ở độ tuổi thanh thiếu niên. Đây là nhóm đối tượng mà ngành công nghiệp thời trang nhanh nhắm đến khi chỉ mặc những món đồ đã mua từ một tới hai lần sau đó thay thế tạo ra một chu kỳ gây ra gánh nặng cho môi trường. Không dừng lại ở việc đó, một số nhà thiết kế còn bị các công ty thời trang nhanh sao chép và sản xuất hàng loạt một cách bất hợp pháp. Sản xuất hàng loạt các sản phẩm còn làm giảm tính sáng tạo và cá nhân trong thế giới thời trang. Chúng ta có thể dễ dàng bắt gặp những outfit giống nhau do cách tiếp cận thời trang rập khuôn, cùng theo một xu hướng. Bên cạnh việc lên án chỉ ra những mặt tiêu cực do thời trang nhanh mang lại, bản thân chúng ta cũng cần nhìn nhận bản thân một cách khách quan. Không thể có cung nếu không có cầu, bản thân con người hiện nay ưa chuộng một cái nhìn thời trang nhưng lại không muốn bỏ quá nhiều tiền, nhiều thời gian để học hỏi tìm hiểu. Giới trẻ khi còn chưa nắm rõ căn bản đã vội vàng muốn khoác lên mình những bộ cánh thời thượng thu hút ánh nhìn, từ đó trở thành một con mồi béo bở cho các doanh nghiệp thời trang nhanh. Vì chưa nắm rõ căn bản chưa có kiến thức nên giới trẻ dễ dàng có những suy nghĩ lệch lạc. Như thời gian gần đây có nổi lên một phong cách mà mình nghĩ ai ở đây cũng từng nghe qua một lần như phong cách softboy, badboy. Đây rõ ràng là một định nghĩa sai về phong cách thời trang nhưng vẫn được nhiều người sử dụng, chứng tỏ giới trẻ hiện giờ cực kỳ thiếu kiến thức căn bản về thời trang.























