Họ và tên: Nguyễn Thị Đắc Hậu
Ngày tháng năm sinh: 17/06/1998
Tỉnh/thành phố đang sinh sống: Thành phố Hồ Chí Minh
Nơi học tập/Công tác: Tự do
Hạng mục dự thi: Arenaites
Portfolio: Vẽ
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Xin chào mọi người! Mình là một người yêu vẽ, thích ngủ. Lúc nhỏ vì được cô giáo lớp mầm non khen vẽ đẹp nên mình trót đem lòng yêu vẽ. Một lời khen bình thường chỉ để cổ vũ thôi, nhưng đã rải một hạt giống trong mình. Cái mầm này nảy nở thành cây nhỏ hơn 17 năm rồi, rễ cắm sâu lắm, lúc trơ trọi, lúc xanh mát. Mình thích chủ đề cảm xúc cá nhân của cuộc thi. Nó là cơ hội tốt để mình tạo ra tác phẩm thể hiện cảm xúc của bản thân, nên mình quyết định tham gia.
HẠNG MỤC VẼ
Với chủ đề cảm xúc cá nhân, những tác phẩm dưới đây là nằm trong dự án “Hashtag đời tôi – Ước mơ” hiện tại gồm 3 tác phẩm. Mỗi tác phẩm là một dấu mốc quan trọng và cũng là mong muốn của mình đối với bản thân.
Mơ mộng
Khi còn nhỏ mình rất thích vẽ, nó mang lại niềm vui nhỏ nhoi cho mình. Cứ hăng say lôi hết giấy vở ra vẻ và tiết kiệm tiền mua bút màu. Lúc đó mình luôn mơ ước trở thành họa sĩ, thế là mình cũng dành niềm yêu thích cho ngủ. Vì khi ngủ mình sẽ nằm mơ thấy mình trở thành họa sĩ. Tác phẩm này mình chọn màu xanh lá làm chủ đạo, tạo không khí xanh mát, phù hợp với “đứa trẻ đang ấp ủ mầm cây đam mê”.

Nhiệt huyết
Khoảng thời gian này là lúc nhiệt huyết mình sôi trào, đâu đâu cũng vẽ được. Đặc biệt khi đó nét vẽ của mình bắt đầu ảnh hưởng bởi mấy cuốn truyện tranh hay xem, nét vẽ cứ thế được cải thiện dần. Đây là khoảng thời gian đáng nhớ, vì quá chăm chỉ tập vẽ mà bạn mình giận dỗi vì không dành thời gian chơi với họ. Còn có những giấc mơ đẹp, mình luôn muốn vẽ lại thế giới trong giấc mơ của mình. Tác phẩm này lấy màu hồng cam làm chủ đạo để mô tả nhiệt huyết cháy bỏng của mình.

Đam mê
Đây cũng là cảm xúc bây giờ của mình, thiếu đi một phần nhiệt huyết nhiều hơn một phần đam mê. Mình yêu vẽ và cũng yêu nghệ thuật. Dù không thể như ngày trước đơn giản đặt bút xuống là có thể vẽ, chưa bàn xấu đẹp nhưng nó thỏa mãn bản thân mình. Bây giờ mình không thể như thế, cầm bút cả buổi chưa chắc đã vẽ được gì. Nhưng khi thật sự biết mình muốn vẽ gì thì mình muốn nó có ý nghĩa, không chỉ với mình mà người khác cũng cảm nhận được. Bây giờ mình cũng không thể nhớ được các giấc mơ như hồi trước nữa, thế giới trong giấc mơ của mình không biết nó có thể trở lại nữa hay không. Lấy màu xanh tím làm chủ đạo, mô tả cảm xúc hiện tại “dù mệt nhưng vẫn vui” của mình.























