Họ và tên: Nguyễn Thị Thanh Tuyền
Ngày tháng năm sinh: 12/01/1995
Tỉnh/ Thành phố đang sinh sống: TP. Hồ Chí Minh
Nơi học tập/ Công tác: Arena Multimedia
Bảng dự thi: Bảng Arenaites
Hạng mục: Vẽ
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Em tên Tuyền, em thích vẽ thiết kế, thích đi du lịch, em tham gia cuộc thi mong muốn có thể truyền được cảm hứng tới các bạn trẻ sự năng nổ, tích cực dám thể hiện bản thân, và giới thiệu cho mọi người biết đến vẻ đẹp của quê hương đất nước Việt Nam mình. Rất rất đẹp nha!
HẠNG MỤC VẼ
SẮC VỊ ĐẤT VIỆT
Cao nguyên đá Hà Giang, bức tranh thiên nhiên hùng vĩ núi đồi, sở dĩ tôi gọi nơi đây là cao nguyên đá Hà Giang là bởi vì nơi đây hầu hết là cao nguyên đá tai mèo lởm chởm đặc trưng với những vách đá dựng đứng gồ ghề giữa cái thời tiết khí khô nóng khi lại buốt lạnh mang nét đặc trưng của vùng núi cao cũng như con người nơi đây vậy, họ mạnh mẽ, rắn rỏi, kiên cường nhưng cũng ấm áp nhẹ nhàng đậm màu bản sắc dân tộc Việt Nam. Cao nguyên đá Hà Giang, nơi cảm xúc thăng hoa, ai đến đây cũng phải xao xuyến vấn vương vùng đất rực sắc này, sắc của mùa lúa trên những thửa ruộng bậc thang trải dài như những cung đàn, nốt nhạc, đan khắp các lưng đồi, sườn núi. Hương sắc dịu dàng đậm chất thơ của mùa hoa tam giác mạch như những “cô gái Mèo” đang xòe váy múa hát bên lưng đồi. Tiếng khèn du dương của các chàng trai dân tộc như thổi hồn vào từng khe đá vùng núi đất Bắc Việt Nam. Có lẽ đã có quá nhiều lời hoa mỹ nói về vùng đất cực Bắc yên bình này. Đúng vậy, có đi mới có biết, tôi như say đắm với những cung đường đèo dốc thăm thẳm, với đồi núi trùng trùng điệp điệp đang ôm lấy mình, tôi càng thêm yêu con người nơi đây. Và Cao nguyên đá Hà Giang, nơi đậm chất thi vị, vị của “vị” tình người của con người Việt Nam, tôi vinh dự được bắt gặp những khoảnh khắc đáng trân quý đến lạ thường trên mảnh đất Bắc này. Bởi lẽ vì là cao nguyên đá, vì là vùng núi cao nền kinh tế của người dân nơi đây tương đối kém phát triển và cuộc sống của họ quanh năm chỉ quẩn quanh với những hạt ngô nướng hay những bát mèn mén giản đơn ăn kèm với canh nước cải qua ngày. Có lẽ vì vậy mà tuổi thơ của các em nhỏ vùng cao bị đánh cắp bởi những tháng ngày cơ cực. Đôi khi đối với các bạn một bữa cơm có ít thịt cũng là một hạnh phúc vô bờ bến và vì thế mà con đường đến trường của các em cũng gian khó hơn. Nghèo khổ, cơ cực, khó khăn là vậy, nhưng các em vẫn sống với sự hồn nhiên, nụ cười tươi trên đôi gò má ửng hồng nhỏ bé lúc nào cũng lắm lem đất bùn, trên người chỉ vỏn vẹn chiếc áo chiếc quần mỏng toanh khi thời tiết se buốt như cắt da cắt thịt, đôi chân khi thì là đôi dép rách còn phân nữa có khi là đôi chân trần đi nương. Hình ảnh những cô cậu bé nhỏ nhắn phải gồng mình để mang chiếc gùi to bằng cả người mình trước những đồi núi trập trùng như đang thách thức sức nhỏ của các em, vô tình lại khiến tôi hay bất cứ ai đặt chân đến đây cũng có đôi chút thương, đôi chút nghẹn lòng, đôi chút như được tiếp thêm năng lượng tích cực từ những nụ cười thơ ngây ấy – nụ cười trẻ thơ. Vị tình người của con người việt nam, với những tấm lòng hảo tâm, tinh thần nhiệt huyết của tuổi trẻ Việt Nam ở khắp mọi miền đất nước không ngại gian khó mà vượt qua những cung đường đèo dốc khó nhằn đến đây, và từng ngày góp nhặt những yêu thương của cộng đồng để hỗ trợ người dân, các em nhỏ vùng cao – nơi cực bắc đất nước có bữa ăn no, đủ áo ấm mặc mỗi khi đông về. Dường như họ làm điều đó bằng tấm lòng, bằng sự bao dung, lòng nhiệt thành của tuổi trẻ mang dòng máu đất Việt. Người Việt Nam máu đỏ da vàng là vậy, ấm áp tình người, họ vẫn hằng ngày nhen nhóm thắp lửa cho những chuyến hành trình thiện nguyện lan tỏa yêu thương để phần nào có thể giúp ích được hơn cho những mảnh đời bất hạnh của xã hội. Bởi bản thân các em luôn nỗ lực từng ngày để vượt qua mọi khó khăn nghịch cảnh để đến với ước mơ và con chữ, các em rất cần được sự đồng hành, nâng bước các em đến gần hơn với hoài bảo của mình. Nụ cười trẻ thơ – Vì một tương lai tươi sáng của nhiều em nhỏ vùng cao, chúng ta hãy cùng lan tỏa kết nối yêu thương tới cộng đồng. Tôi yêu mảnh đất Việt nghĩa tình bởi vẻ đẹp “vị” tình người, vẻ đẹp nhiệt huyết đầy năng lượng tình thương ở con người Việt Nam. Tôi thương vùng đất Bắc mang tên cao nguyên đá Hà Giang, bởi vẻ đẹp thiên nhiên yên bình, khi hùng dũng của núi rừng cao nguyên đôi lúc lại dịu dàng nên thơ của nàng hoa tam giác mạch. Tôi càng thêm thương vẻ đẹp rắn rỏi cơ hàn của người dân nơi đây, đâu đó lại điểm thêm muôn vàn nụ cười hồn nhiên của đám trẻ con. Tôi, Tự hào lắm! quê hương Việt Nam tôi! Sắc Vị Đất Việt.























