Họ và tên: Nguyễn Thị Thùy Dung
Ngày tháng năm sinh: 29/08/2002
Tỉnh/ Thành phố đang sinh sống: Tiền Giang
Nơi học tập/ Công tác: Đại học KHOA HỌC XÃ HỘI VÀ NHÂN VĂN ĐHQG TPHCM
Bảng dự thi: Cộng đồng
Hạng mục: Vẽ – Nhiếp ảnh
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Mình là Nguyễn Thị Thùy Dung, sinh viên năm nhất chuyên ngành Tâm lý học, mình tự hào với những chất liệu và giá trị riêng của bản thân, mình đến với cuộc thi Show It NOW 2021 với mong muốn được lan tỏa những giá trị tích cực này đến với cộng đồng. Mục đích và tầm nhìn của cuộc thi thật sự rất ý nghĩa và thiết thực, thông qua việc tham gia cuộc thi đã cho phép mình được nghĩ rằng bản thân là người sống xanh, sống tích cực, sống có ích từ những hành động tưởng chừng như rất nhỏ như thế! Những ý tưởng, khoảnh khắc, sáng tạo cũng mang đến những điều tốt đẹp cần nhân rộng để mỗi người trong chúng ta đều nghĩ xanh, sống xanh theo cách tuyệt vời nhất, duy nhất và riêng nhất của mỗi người!
HẠNG MỤC VẼ
BẦU TRỜI BÌNH YÊN
“Căn bản nhất của sống xanh là sống hạnh phúc…”
Tác phẩm lấy ý tưởng từ những vui buồn, hoang hoải, hạnh phúc, thất vọng, nỗi đau, vỡ òa, quằn quại. Tất cả những điều đó sẽ được lưu giữ ở một bầu trời bình yên. Bầu trời bình yên đó bên trong mỗi người chúng ta. Nỗi buồn có màu xanh, nỗi thất vọng có màu cam, còn hạnh phúc màu xám hay màu hồng? Tất cả những điều đó đều làm nên chất liệu của cuộc đời này, vốn dĩ là như thế! Với mình, căn bản nhất của sống xanh là sống hạnh phúc – hạnh phúc đơn giản khi bình yên…
Bình yên là khi những trăn trở, suy tư, cô đơn cũng trở nên đẹp đến lạ!
Bình yên là một ngày đẹp trời!
Và bầu trời bình yên là bầu trời khiến bao cô đơn, dằn vặt, kiệt sức hóa mây xanh, trong veo, nhẹ tênh rồi bay theo gió.
Bầu trời mà ở đó chỉ có những ngày đẹp trời! Chỉ có thế thôi…

GIỌT NƯỚC
Nước chính là khởi nguồn của sự sống, nét đẹp của nước không chỉ dừng lại ở sự lấp lánh, tinh khiết mà còn ở giá trị sống còn của nhân loại. Bởi giá trị to lớn đấy, con người cần lấy nước làm trung tâm để hành động. Cứu lấy nguồn nước khỏi ô nhiễm chính là cứu lấy sự sống của chúng ta. Tất cả vẻ đẹp của hành tinh này, nếu không có nước, mọi thứ sẽ trở nên vô nghĩa. Một giọt nước cũng ươm mầm cho sự sống, sự sinh sôi, nảy nở. Dù một giọt nước, cũng đẹp vô cùng, cũng cần phải trân trọng và bảo vệ!

HẠNG MỤC NHIẾP ẢNH
VẺ ĐẸP CỦA BỨC TƯỜNG
Những ngày chống dịch này quả thật rất khó khăn, chỉ quanh quẩn ở trong nhà, cảm giác tù túng và bí bách lắm, nhà mình lại không có vườn, nhà cửa thì san sát nhau. Rồi đột nhiên mình nhìn ra cửa sổ, đối diện là bức tường của nhà hàng xóm. Nhưng mình phát hiện ra một vẻ đẹp giản dị mà khiến mình vỡ oà. Sau cơn mưa, những giọt nước long lanh còn bám lại trên bức tường. Và khi mặt trời lên đã biến chúng thành những giọt pha lê lấp lánh. Thế là, mình đã tìm cho bản thân một góc nhà đáng yêu của riêng mình thôi mà bấy lâu nay mình không để mắt đến. Những bức ảnh khiến mình cảm thấy những ngày giãn cách khó khăn thế này, lại có những khoảnh khắc tuyệt vời đến mức dễ chịu như thế! Chỉ cần mình lắng lại một nhịp, để quan sát mọi thứ xung quanh, tất cả lại trở nên dễ thương hơn bao giờ hết. Mong rằng qua những bức ảnh này, các bạn cũng tìm cho mình những khoảnh khắc dễ chịu như thế, để tâm hồn mỗi người luôn luôn xanh – xanh từ những điều bình dị nhất!


BIỂN
Bức ảnh chụp khi mình đi biển cùng những người bạn, mình yêu bức ảnh này đơn giản vì nhìn lại nó khiến mình vui và dễ chịu. Những khoảnh khắc hiếm hoi này mang mình đến gần với biển hơn và vẻ đẹp của biển gần với mình hơn. Mong rằng qua bức ảnh này, các bạn cũng tìm được cái gần gũi của biển cả đó, để trân quý, giữ gìn và bảo vệ vẻ đẹp trường tồn ấy qua năm tháng. Biển đẹp lắm, hãy bảo vệ môi trường biển, chúng ta cùng sống xanh, du lịch xanh, biển xanh!

NỤ CƯỜI CỦA MẸ
Bức ảnh chụp khi mình đi biển cùng mẹ, đó là những tấm ảnh hiếm hoi của mẹ, càng hiếm hoi hơn khi bắt được nụ cười thật tươi, thật tự nhiên của mẹ. Nụ cười không sầu lo ấy khiến mình cảm thấy may mắn, ấm áp và yên bình, hình như lâu lắm rồi mình mới thấy một nụ cười không lo toan, không gượng ép, trong veo đến thế. Ngắm nhìn bức ảnh khiến mình nhận ra đã lâu lắm mình không nhìn kỹ mẹ mình, đã từ rất lâu rồi mình quên mất nụ cười ấy và quên hẳn luôn cách trân trọng nó, mình thật vô tâm. Nụ cười, hình dáng có lẽ ngày ngày luôn gần kề với mình nhất, nhưng trong tâm trí mình sao lại quá xa… Đôi khi cần lắm những bức ảnh như thế, để nhắc nhở chính bản thân về việc trân trọng người phụ nữ tuyệt vời của mỗi chúng ta. Mong rằng khi lướt qua bức ảnh này, ai đó hãy nhớ đến nụ cười của mẹ mình, không cần cất công tìm kiếm mà chính chúng ta sẽ là người tạo ra chúng. Cũng như thế, “green you mind” chính là biết trân trọng nụ cười đó!
























