Bài thiNguyễn Thịnh Phát

Chia sẻ

Họ và tên: Nguyễn Thịnh Phát  

Ngày tháng năm sinh: 14/09/2003

Tỉnh/ Thành phố đang sinh sống: TP. HCM

Nơi học tập/ Công tác: Trường Đại học Văn Lang

Bảng dự thi: Bảng cộng đồng

Hạng mục: Nhiếp ảnh

GIỚI THIỆU BẢN THÂN:

Xin chào quý BTC và các bạn tham gia cũng như theo dõi cuộc thi. Mình là Nguyễn Thịnh Phát hiện đang sinh sống và học tập xa nhà tại thành phố Hồ Chí Minh. Mình có niềm yêu thích với nhiếp ảnh và sáng tạo nội dung từ những ngày học cấp 3. Mình biết đến cuộc thi qua một lần lướt facebook và sau khi được sự hướng dẫn tận tình của một chị tư vấn viên đến từ Arena Multimedia thì mình đã quyết định tham gia cuộc thi. Mình bị ấn tượng với các thiết kế bộ nhận diện và chủ đề HƯƠNG – VỊ – SẮC của cuộc thi. Đến với cuộc thi, mình mong muốn đầu tiên là có thể có một môi trường để có thể cho các bạn trẻ thể hiện sở thích của cá nhân, học hỏi thêm nhiều kiến thức về lĩnh vực quan tâm từ các chuyên gia và là nơi để mình có thể chiêm ngưỡng nhiều tác phẩm nghệ thuật hơn từ các bạn trên toàn quốc. Ngoài ra, mình cũng muốn thông qua cuộc thi chia sẻ câu chuyện của mình đến mọi người và hy vọng sẽ được sự ủng hộ tích cực của mọi người.

HẠNG MỤC NHIẾP ẢNH

BÀ NGOẠI 

TP Hồ Chí Minh, Ngày 14 tháng 09 năm 2022

HƯƠNG – VỊ – SẮC 

Việt Nam có hương gì, vị gì và màu gì ? 

Tôi đã quẩn quanh mãi trong đầu những từ khóa và câu hỏi trong đầu trong suốt nửa tháng nhận được thông  tin về cuộc thi. Tôi tự hỏi bản thân mình làm thế nào để có thể thoát ra khỏi những hương vị màu sắc của những sự vật thường nhật? Làm sao để có thể mang tất cả những gì tinh túy nhất của một đất nước Việt  Nam vào bài thi một cách giản đơn, mộc mạc và có thể chạm đến trái tim của người xem.

Vào ngày tôi rời khỏi Cam Ranh, bà ngoại là người tiễn tôi ra chiếc xe đã được bố tôi nổ máy trước cổng. Bà vừa đi vừa nói lời tiễn biệt đứa cháu đi học xa mấy tháng mới về thăm ngoại. Bỗng chốc, bà dừng lại nói với tôi: “Thấy bây có cái máy ảnh đẹp quá, chụp cho ngoại bô hình coi”.

Đấy, thế là tấm ảnh đầu tiên mà tôi chụp cho ngoại đã được ra đời và đương nhiên tôi chỉ chụp chơi cho  ngoại vui rồi cất nó vào máy.

Tối hôm ấy, khi về nhà, tôi nhìn thấy hình ảnh mẹ tôi loay hoay nấu cơm trong bếp, đã hơn 2 tháng tôi mới được ăn cơm do mẹ tôi nấu, tôi chững lại hồi lâu và nhớ tới tấm hình của bà ngoại khi sáng.

Đúng rồi, chẳng phải những thứ mình cần nó đang hiện hữu trước mắt hay sao. Bà ngoại và mẹ đã cho tôi một thứ cảm nhận về HƯƠNG – VỊ – SẮC. Tôi nhớ lại hương thơm thoát ra từ trong bếp mỗi khi gia đình  tôi vừa dừng xe ngay trước của nhà khi về thăm bà, nhớ hương vị của hạt cơm, của từng món ăn giản đơn có, phức tạp có của dì tôi dù mệt nhưng vẫn vì tình yêu gia đình mà cặm cụi suốt vài tiếng trong bếp rồi sau đó chụp lại một tấm hình cả nhà cùng ăn cơm rồi bảo “Tư ăn nhiêu được rồi”. 

Nghĩ mà thương!

Dĩ nhiên thành quả là một mâm cơm gia đình đầy màu sắc của rau xanh, thịt đỏ, cơm trắng với vị mặn mà  tôi rất thích ăn, thoảng tí vị ngọt ngào như giọng dỗ dành của dì hay mẹ mỗi khi tôi ăn phải một món vị cay thuở bé và cũng có khi là một xíu vị khổ qua canh đắng mà ba tôi vẫn thường thích ăn… 

Khi tiến hành Blend màu cho tác phẩm dự thi tôi đã chú trọng 2 yếu tố đó là sắc nét và màu sắc. Tôi tăng thêm viền đen và nét căng hơn để làm nổi bật những nếp nhăn mà tôi hay gọi là “nét đẹp tuổi già” trên da bà và đồng thời tôi chọn gam màu khá tối. Nhưng việc lựa chọn nhiều màu sắc khác nhau – sắc độ cũng  được tăng mạnh hơn để trông bà tôi vẫn luôn hồn nhiên, năng lượng và trông thật nhiều sức khỏe.

HƯƠNG – VỊ – SẮC những thứ mà tôi vẫn cố gắng sáng tạo một sự cách điệu cho nó chẳng phải đơn giản  là vậy thôi sao. Tất cả 3 yếu tố đã được gói gọn trong mâm cơm gia đình, gói gọn trong biểu tượng của một  gia đình ấm cúng và cũng là thành quả lao động cuối cùng của một đất nước nông nghiệp phát triển.

Cuối cùng thì tôi đã tìm ra được lời giải cho câu hỏi “Việt Nam có hương gì, vị gì và màu gì?”.Bằng tất cả tình yêu thương, sự tận tụy, những gì tinh túy nhất, to lớn nhất của một dân tộc Việt Nam, của một đất nước nghìn năm văn hiến đã kết tinh lại trong chính mâm cơm của bà, của dì, của mẹ và của những người  phụ nữ Việt Nam nói chung. Tôi viết bài này để thông qua cuộc thi thể hiện sự biết ơn, lời cảm ơn và thay mặt những người con, người cháu bày tỏ yêu thương những gì không thể nói thành lời đến những người phụ nữ vẫn luôn bên cạnh yêu thương chăm sóc chúng ta mỗi ngày. 

Love all <3

Bài thi Sáng tạo

Tìm kiếm bài thi