Họ và tên: Nguyễn Văn Cường
Ngày tháng năm sinh: 05/05/1995
Tỉnh/thành phố đang sinh sống: Hà Nội
Nơi học tập/Công tác: Clownz streetwear
Hạng mục dự thi: Cộng đồng
Portfolio: Nhiếp Ảnh
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Xin Chào ^^
Mình là Cường, 25 tuổi. Mọi người hay gọi với tên nghệ danh của mình là Cường Nguyễn. Hiện tại mình đang theo học chuyên ngành Kiến Trúc tại đại học Phương Đông năm cuối và đang làm việc về lĩnh vực kinh doanh tại Hà Nội. Chắc có lẽ mình được thừa hưởng máu kinh doanh từ bố và mẹ, dù vẫn rất đam mê nghệ thuật và sáng tạo, đặc biệt là lĩnh vực Nhiếp Ảnh mà mình rất quan tâm trong 2 năm trở lại đây, trước đó mình đã có sở thích chụp ảnh và mày mò chỉnh ảnh. Đối với mình, việc ghi lại những kỷ niệm, khoảnh khắc trong cuộc sống và kể những câu chuyện mang lại cảm xúc, nguồn cảm hứng đến với người xem, những điều nhỏ bé hay vài điều tích cực, vài thông điệp mình truyền tải đến mọi người. Đó đều là những nỗ lực và thành quả của mình sau mỗi lần đi chụp về. Hiện tại mình đang là một filmer hơn một năm kinh nghiệm, được học hỏi những bước đầu về film và ảnh bởi một người bạn thân cùng chỗ làm vào đúng ngày sinh nhật 24. Mình bắt đầu tìm hiểu và mày mò sâu hơn về các loại film và các phong cách chụp, làm sao để tạo cảm hứng nhất và phù hợp nhất với nội dung các tấm film mà mình muốn truyền tải.
Biết được đến Show It NOW cũng qua một group cũng liên quan đến film ảnh. Mình thấy giải thưởng khá hấp dẫn và thể lệ phù hợp với điều kiện của mình hiện tại. Cũng sẵn có những bộ ảnh film mình muốn khoe với nhiều người và cộng đồng hơn, truyền tải thông điệp tích cực và những cảm xúc chân thành trong cuộc sống thường ngày. Mình quyết định tham gia để trải nghiệm cuộc thi và thử sức trong lĩnh vực mà mình quan tâm và đam mê. Đây cũng là bài dự thi hạng mục nhiếp ảnh thứ 2 của mình ^^ (cười) , cũng không nghĩ sẽ thích thú và đam mê nộp bài như thế. Hy vọng sẽ truyền tải được những thông điệp tích cực và cảm xúc đặc biệt đến mọi người .
HẠNG MỤC NHIẾP ẢNH
Chào cậu, Hà Nội
Thấm thoát đã năm thứ 7 chúng mình bên nhau nhỉ , thời gian trôi nhanh thật đấy. Vẫn nhớ những năm cấp 2, lần nào được bố mẹ cho ra Hà Nội chơi cuối tuần là luôn phải rẽ bằng được qua bờ hồ, Tràng Tiền ăn kem và mua sách. Cảm tưởng có thể ở luôn Hà Nội vì có quá nhiều điều thú vị cần mình khám phá và trải nghiệm (cười). Mình là một người rất dễ vui nếu phát hiện ra thứ gì đó thú vị và hấp dẫn. Vẫn nhớ hồi ra Hà Nội thi đại học mấy hôm, dù chỉ là được trải nghiệm ăn lotte với cây kem ốc quế 3 nghìn thôi nhưng mình cảm thấy phát hiện ra một điều gì đó thật sự thú vị và mới mẻ mà lúc đó ở tỉnh chưa có, vậy là cứ tấm tắc khen suốt.


Mình vẫn nhớ những cảm giác đầu tiên khi đặt chân đến Hà Nội, chuyển từng vật dụng cá nhân đến đây, bắt đầu ở trọ và học tập xa nhà. Đi đâu, làm gì, ăn uống gì cũng phải đắn đo suy nghĩ vì không còn là một cậu học sinh nép dưới vòng tay của bố mẹ, gia đình nữa mà phải tự làm mọi thứ với quỹ trợ cấp từ phụ huynh hàng tháng. Cảm ơn cậu đã cho tớ những trải nghiệm đáng nhớ của thanh xuân với những kỷ niệm vui-buồn-mông lung-ngây dại của thời sinh viên. Đi đâu trong thành phố cũng được, miễn là cậu có tấm vé tháng xe bus được dán tem. Bất cứ món ăn hay các tựa game nào cậu cũng có thể tìm ở khu vực Bách-Kinh-Xây mà giá lại cực sinh viên. Rủ nhau đi ngắm bình minh, hoàng hôn hồ tây, xuống phố cổ chơi và chụp ảnh bét nhè. Thức xuyên màn đêm để chạy lụt đồ án môn học mà mắt đứa nào cũng thâm như gấu trúc. Hay tập trở thành những chiến sỹ trong quân ngũ thật tháo vát và quy củ trong kỳ học quân sự ở trường…


Hồi đầu mình cũng mang xe máy sang, nhưng ít đi lắm, đa số hay đi xe bus vì chưa quen đường và biển báo ở thủ đô cũng nhiều nữa nên rất sợ đi sai rồi bị phạt, lúc đó nghĩ thôi cũng thấy huhu, lỗi nhẹ còn 100-200k chứ chẳng may lỗi lớn là chả dám ăn uống gì cả tuần chứ (cười). Dưới đây là vài tấm ảnh film rất thơ mình chụp lại được ở các khoảnh khắc của Hà Nội, các cậu cùng cảm nhận tinh thần và cảm xúc vui vẻ, ấm áp này với mình nhé.























