Họ và tên: Nguyễn Vĩnh Phước
Ngày tháng năm sinh: 02/07/2000
Tỉnh/ Thành phố đang sinh sống: TP.Hồ Chí Minh
Nơi học tập/ Công tác: Trường Đại học Văn Lang
Bảng dự thi: Bảng Cộng đồng
Hạng mục: Nhiếp ảnh
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Mình là Vĩnh Phước – một người con lớn lên từ miền đất phù sa. Mình yêu thích những vẻ đẹp bình dị đời thường, đam mê khám phá và trải nghiệm những điều mới mẻ. Biết đến Show It NOW với chủ đề Việt Nam: Hương – Vị – Sắc, một chủ đề hướng đến những nét đặc trưng về con người, đất nước Việt Nam, đã làm cho mình tìm về kỷ niệm của chuyến đi thiện nguyện đến vùng đất cao nguyên Gia Lai – một nơi khiến mình thả hồn vào tận hưởng bởi sự ngút ngàn ấm áp, yên bình. Tại đây, mình đã may mắn bắt trọn được cái “Sắc” chân thật, đời thường, vô âu vô lo, trong trẻo của những em nhỏ không màng đến sự khó khăn, thiếu thốn vốn có của vùng miền.
HẠNG MỤC NHIẾP ẢNH
THƯƠNG
Nhớ hoài cái quãng đến Chư Sê – Gia Lai ở độ trăng tròn nhất năm mà dân gian hay gọi là Tết Trung Thu. Mang chút thương tình của bao người gửi gắm từ tám phương tứ hướng đến sưởi ấm cho những tâm hồn còn “bận” khó khăn, xa tít trên cao nguyên, được cho là “vùng sâu, vùng xa”. Tưởng đâu, các em sợ sệt, vì không biết họ đến để làm gì? Ấy vậy mà rạng rỡ, hân hoan, ríu rít reo hò như thể biết chắc họ đến để cho mình niềm vui. Nỗi bất an, đề phòng cũng dường như không có. Tự dưng, trong lòng cũng vui lây. Có vài em chắc lần đầu gặp gỡ, nên ngẩn ngơ, và ngẩn ngơ là cách duy nhất em có thể làm khi thấy những người xa lạ biết đến từ đâu mà dưng vùi vào tay mình mấy thứ bánh kẹo, đồ chơi cũng không mấy quen. Những vẻ cười hồn nhiên toát ra, những vẻ thích thú nhiệt tình nhận lấy như để trả công cho kẻ giúp chúng có được hôm vui nhiều, biết có mấy khi cái thôn này ấm hơi người. Khoảnh khắc đó, mình nghĩ cả đời này không bao giờ gặp lại những nụ cười ấy ở bất cứ nơi nào nữa. Có lẽ, vì cái “sâu”, cái “xa” làm họ thiếu thốn đôi chút, nhưng, nhờ vậy mà cuộc sống họ nhẹ nhàng, thoải mái. Tại đây có một cái “Sắc” chân thật, đời thường, vô âu vô lo, trong trẻo của những em nhỏ không màng đến sự khó khăn, thiếu thốn vốn có của vùng miền.



























