Em là học sinh trường THPT chuyên Lê Hồng Phong. Em muốn tham dự cuộc thi này để có thêm nhiều kinh nghiệm từ những bậc tiền bối và để có thể cảm nhận được những cảm giác thú vị, độc đáo khi được trải nghiệm, tham gia cuộc thi này. Song song với những điều ấy, em cũng muốn gửi những thông điệp hay và ý nghĩa qua bài dự thi của mình.
VỘI VÃ VÀ TĨNH LẶNG

Cuộc sống cứ thế phát triển và ta vẫn cứ chạy theo và chạy theo. Nhưng đã bao giờ bạn ngẫm nghĩ rằng mình đã bỏ lỡ bao nhiêu điều ý nghĩa chỉ vì lòng Sài Gòn có chút vội vã? Có lẽ là rất nhiều. Cái tĩnh lặng từ đó mà cũng biến mất. Còn đâu sự yên bình khi được ngắm nhìn những chiếc lá vàng rơi xào xạc hay hòa mình vào tiếng giọt mưa rơi lách tách, lộp bộp hay uống chén chè du dương cùng bản nhạc buồn hay ngắm nhìn thành phố, dòng người vội vã bước qua. Chà! Từ khi nào những điều giản dị ấy đã mờ nhạt, biến mất chỉ vì tiếng gọi hối thúc của thời gian trong lòng của mỗi người chúng ta.


Rồi tự bao giờ một chút vội vã ấy đã làm cho con người ta thêm tĩnh lặng. Không phải là tĩnh lặng theo nghĩa đẹp khi được chìm vào những nốt thăng trầm của cuộc sống mà là cái tĩnh lặng đến mức đáng sợ. Thờ ơ, phải, nó vô cùng đáng sợ! Nó đôi lúc còn nhẫn tâm làm mất đi những mối quan hệ, con người mất đi những cơ hội quý báu được mọi người trân trọng, mất đi niềm hạnh phúc khi được trải nghiệm, được hoà mình vào cái đẹp của tạo hoá.






















