Họ và tên: Phan Hồ Bảo Linh
Ngày tháng năm sinh: 19/11/1999
Tỉnh/ Thành phố đang sinh sống: Hà Nội
Nơi học tập/ Công tác: Arena Trúc Khê
Bảng dự thi: Học viên
Hạng mục: Vẽ, Nhiếp ảnh
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Giống một phần không nhỏ những người theo học ở đây mình là thành phần chán công việc hiện tại nên xé bằng để theo đuổi việc mình đam mê. Mình tham gia vì chủ đề của đề tài khá thú vị, đang là vấn đề cần được quan tâm bởi mọi người và đây cũng là một cơ hội tốt để thử thách bản thân.
MÔ TẢ Ý TƯỞNG
Mọi chồi non đều quan trọng
Trong tranh của mình thiên nhiên được người hoá và trên chính cơ thể của cô ấy đầy những dấu tích của tàn phá gây ra bởi con người hai bàn tay của cô là gỗ bị cắt cụt, đầy vết chém của rìu, đôi chân tượng trưng cho đất bị xói mòn và khô hạn nứt nẻ, mặc dù trong tình trạng đang chết dần cô vẫn gắng sức bảo vệ chồi non nhỏ đang phát triển giữa biển hồ bị ô nhiễm bởi dầu trong nước, thậm chí còn biến máu và nước mắt của cô thành dầu và ở đây bầu không khí ô nhiễm tới mức cô phải dùng mặt nạ phòng độc và dùng chính bản thân (y lá bên trong mặt nạ) để cung cấp dưỡng khí cho mình.

Ai cũng muốn một miếng bánh
Ở đây mình muốn ẩn dụ trái đất và tài nguyên của nó như là một cái bánh và con người chúng ta ai cũng muốn một phần của nó. Sau khi ta sử dụng xong tình trạng của cái phần bánh sử dụng đấy trở thành ô nhiễm không khôi phục được từ hàng loạt các nhà máy thải khí ô nhiễm đến đất khô cằn hay biển đầy dầu, không chỉ thế ngoại trừ những người có thể đặt tay được lên miếng bánh này thì còn có những con người khác ở ngoài rình rập theo dõi chờ thời cơ để có thể lấy được miếng bánh đấy.
























