Họ và tên: Phan Trí Dũng
Ngày tháng năm sinh: 25/03/2001
Tỉnh/ Thành phố đang sinh sống: TP HCM
Nơi học tập/ Công tác: Freelance Designer
Bảng dự thi: Cộng đồng
Hạng mục: Thiết kế
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Show It NOW là một cuộc thi thiết kế thú vị với nhiều góc nhìn của những tác phẩm từ nhiều mảng khác nhau dành cho mọi cá nhân. Mọi người đều có thể chia sẻ những câu chuyện cá nhân qua từng tác phẩm của họ, thông qua những cách thức truyền tải khác nhau. Với những điều kiện và mục tiêu mà Show It NOW muốn hướng đến cho tất cả các bạn giới trẻ, dù không là học viên của Arena nhưng vẫn có cơ hội để từ do thể hiện được tác phẩm của chính mình, đó là lý do tại sao mình luôn muốn tham gia cuộc thi này dù ít nhất một lần.
MÔ TẢ Ý TƯỞNG
LOẠI “PHỤ TÙNG” TỰ NHIÊN
CHƯƠNG 1: CÂU CHUYỆN
Trong làn khói mờ từ các công trình nhà máy, những cơn gió dày đặc bụi cát từ những mảnh đất khô cằn chứa đầy rác thải, bầu trời tối sẫm bị che lấp bởi những đám mây đen ô nhiễm.
Thấp thoáng, thấp thoáng trong đó là bóng hình của một sinh vật to lớn bỗng dưng xuất hiện. Đôi mắt sáng rực của sinh vật này xuyên qua lớp màng khói bụi dày đặc. Tiếng bước chân nặng nề ngày một to dần, hình bóng ấy cũng dần trở nên rõ rệt. Dường như trên người sinh vật này được bao phủ bởi vô số những loại rác thải công nghiệp, kim loại, chai nhựa giấy rác,…. Rầm… tiếng bước chân có vẻ đã dừng lại, dường như sinh vật ấy đang bị thu hút bởi một điều gì đó trên ngọn đồi cát nhỏ.
Cùng lúc ấy, ánh sáng mặt trời chiếu rọi xuống mảnh đất khô cằn đó, cát bụi đã vơi dần, hình bóng của sinh vật đã hiện rõ ra. Ồ thì ra sinh vật ấy chính là một mẫu sản phẩm robot đời cũ của con người tạo ra, nó đang đi tìm kiếm linh kiện thay thế cho cơ thể của nó. Robot cúi người, ánh mắt phát sáng của nó va phải một loại “phụ tùng” lạ phía trên ngọn đồi, một bông hoa mạnh mẽ nở rộ tại một vùng đất khô cằn đầy rác. Lần đầu tiên, nó được thấy một loại “phụ tùng” lạ và đẹp tới như vậy, nhưng lại không thể sử dụng lên cơ thể của nó. Thật đáng tiếc làm sao!
CHƯƠNG 2: Ý TƯỞNG TÁC PHẨM
Tác phẩm là một ý tưởng câu chuyện được lấy cảm hứng đầy tính ẩn dụ.
– Mẫu sản phẩm robot được tạo ra theo hình hài của một chú thỏ, là loài động vật mà tác giả sử dụng để đại diện cho những loài động vật trong thiên nhiên rừng rậm.
– Đối với góc nhìn từ các loài động vật, rác thải của con người tạo ra trong thiên nhiên như một điều gì đó mới lạ đối với chúng, nó có thể là đồ ăn, có thể là kẻ thù và cũng có thể là nhà ở,… Dù là gì đi nữa thì những thứ rác thải ấy, khó có thể được hấp thụ và phù hợp với các loài động vật. Điều đặc biệt ở tác phẩm này chính là việc câu chuyện cũng được so sánh như thế nhưng sử dụng việc so sánh NGƯỢC. Trong thực tế rác thải chính là cái mà động vật không thể hấp thụ, mà thực vật mới là thứ động vật có thể hấp thụ. Còn đối với câu chuyện trên, rác thải chính là cái mà động vật CÓ THỂ hấp thụ, nhưng thực vật lại KHÔNG THỂ hấp thụ được.
– Ở về khía cạnh khác, hình ảnh của bông hoa mạnh mẽ mọc trên nền đất cằn cỗi cũng là một thông điệp nhỏ mà tác giả muốn gửi gắm đến cho người xem rằng: “Dù cho có ô nhiễm đến mức độ nào đi nữa, sự hiện diện của một loài thực vật cũng là cơ hội nhỏ bé cần được nắm bắt, để rồi Trái Đất có thể hồi sinh trở lại. Hãy nắm bắt thông điệp này ngay khi xung quanh bạn vẫn còn tô điểm những màu xanh của tự nhiên”.
Tác phẩm: LOẠI “PHỤ TÙNG” TỰ NHIÊN






















