Họ và tên: Nguyễn Duy Hưng
Ngày tháng năm sinh: 11/07/2007
Nơi học tập/ Công tác: Trường Đại Học Văn Lang
Hạng mục: Photo Story
Bảng dự thi: Cộng đồng
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Em là Nguyễn Duy Hưng, sinh viên Khóa 31 Trường Đại học Văn Lang. Em có niềm đam mê sâu sắc với truyền thông, và em chọn nhiếp ảnh làm ngôn ngữ và vũ khí sáng tạo chủ đạo của mình. Với em, nhiếp ảnh không chỉ là kỹ thuật chụp mà là cách em “đóng băng” thời gian, chắt lọc cảm xúc, và kể những câu chuyện mà từ ngữ đôi khi phải bó tay — đó là sứ mệnh và giá trị khác biệt em muốn xây dựng. Em tham gia Show It NOW với tinh thần sẵn sàng bứt phá: em muốn trình diễn những kỹ năng đã tích lũy, tự thách thức giới hạn bản thân trong môi trường cạnh tranh khốc liệt, và tận dụng mọi cơ hội để học hỏi từ những người có cùng ngọn lửa đam mê. Em tin rằng, việc tham gia cuộc thi này không chỉ là một trải nghiệm, mà là bước ngoặt quan trọng để em định hình con đường sự nghiệp, giúp em chạm tới và hiện thực hóa trọn vẹn ước mơ của bản thân.
MÔ TẢ Ý TƯỞNG
Phùng Hưng: Dưới Những Tán Dù
Mô tả: Mình đã thực hiện bộ ảnh này với tình yêu đặc biệt dành cho tông màu cũ kỹ và chất liệu film. Điều mình mê mẩn nhất chính là “chất liệu đường phố” có trong đời sống thường nhật: từ những mảng tường rêu phong, bạc màu cho đến ánh sáng tương phản rực rỡ xuyên qua bóng tối. Trong từng khung hình, mình muốn ghi lại sự đối lập tinh tế: bên dưới những tán dù lớn màu đen là sự bùng nổ của sắc màu mưu sinh – rau củ tươi rói, hàng hóa lộn xộn tạo nên nhịp điệu hối hả, sôi động của chợ. Với mình, tính điện ảnh thực sự không ở đâu xa, nó tồn tại ngay trong những điều bình dị và đã cũ này.
Tác phẩm 1: Mình muốn bắt trọn sự tươi rói và sung túc của gian hàng, tập trung vào ánh mắt chăm chú của cô bán hàng, để thấy được cái hồn và cái nhiệt của khu chợ này.
Tác phẩm 2 và 3: Mình đứng trên cao, dùng mấy cái dù che khung lại cảnh phía dưới, như là nhìn qua một cửa sổ; cái mình muốn thấy là người phụ nữ đang cặm cụi làm việc, giữa mớ rau củ xanh đỏ rực rỡ được ánh sáng hắt vào.
Tác phẩm 4: Đây là lúc mình chơi với hình khối: mấy cái dù đen sậm, to đùng đối chọi với chiếc nón lá tròn, nhỏ xíu ở giữa, chỉ muốn làm nổi bật sự thanh thoát của người lao động giữa cái lộn xộn của chợ.
Tác phẩm 5: Mình lùi ra xa một chút, đứng trong bóng tối, để khung lại cái lối đi này; mình muốn cho thấy cuộc sống thực ở bên ngoài sạp hàng, với chiếc xe máy và bức tường cũ kĩ, nơi người ta tạm gác lại việc bán buôn.



























