Họ và tên: Tăng Lâm Khả Doanh
Ngày tháng năm sinh: 04/03/2006
Tỉnh/ Thành phố đang sinh sống: Hậu Giang
Nơi học tập/ Công tác: THPT Chuyên Vị Thanh
Bảng dự thi: Cộng đồng
Hạng mục: Vẽ
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Xin chào tất cả mọi người ạ. Em tên Khả Doanh, năm nay 15 tuổi. Vừa qua là một khoảng thời gian ôn luyện vất vả cho kỳ thi chuyển cấp và em mừng vì mình đã làm tốt nó!
Đối với em, vẽ không chỉ là một bộ môn tự do, không phải chỉ xoay quanh một chiếc bút chì rồi phát lên vài nét trên tấm giấy trắng kia. Từ rất lâu, vẽ đã là một phần trong cuộc sống của em, một phần kỳ diệu, một phần bay bổng, một vết loang hồng nổi bật giữa mặt hồ đời trầm tông tẻ nhạt biết mấy. Và vẽ không chỉ là “vẽ” mà còn là trút bầu tâm sự gửi vào những gam màu, tô vào bức tranh, còn là giải pháp chữa lành cho tinh thần sau một ngày mệt mỏi và căng thẳng nữa. Bằng chính sự diệu kỳ của nó, của những giờ yên tĩnh chỉ nghe theo tâm trí mình và tự do phác thảo lên một vùng trời tươi mới, vẽ đồng thời giúp em lắng nghe, hiểu và nhìn nhận bản thân mình rõ rệt hơn bởi em tin rằng qua phong cách vẽ và tư duy trong việc sáng tạo trên trang giấy đều có thể phản ánh lên tính cách của mỗi người. Thi thoảng vẽ giúp em đến gần với mọi người hơn, được thấu hiểu hơn mà không cần qua lời nói.
Đến với “Green Your Mind” em chỉ muốn lan tỏa tinh thần và đam mê nhỏ nhoi này đến với mọi người rằng: Đừng e ngại với việc vẽ, vẽ là tự do, đừng bó buộc ngòi bút hay ý tưởng của bạn trong bất kỳ khuôn khổ nào, hãy cứ tự do điều khiển nét vẽ ấy theo điều bạn muốn, để mọi thứ được vô tư bay bổng và thể hiện được chính những gì bạn đã lắng nghe bản thân mình khi ngồi trước trang giấy mới toanh. Đừng ngần ngại nếu lỡ một ngày bông hoa bạn phác lên không giống y hệt với cái bạn thấy ngoài khung cửa sổ, thì khoan hãy dừng lại ở đó mà cứ kiên trì rèn luyện thêm, hoặc đơn giản là tiếp tục biến hóa nó theo cách của bạn, mọi thứ ngoài kia vốn đã đẹp rồi, nhưng chúng sẽ còn trở nên đẹp hơn, riêng hơn nếu đó là qua chính góc nhìn của bạn – người nghệ sĩ có một không hai trên đời đấy! Gác lại những lo toan, xô bồ của xã hội ngoài kia, dành ra một lúc thong thả với thời gian, tĩnh lặng tập trung với ngòi bút. Đôi lúc, vẽ cũng là một cách hay để thiền định đối với em nữa ạ.
HẠNG MỤC VẼ
MẸ THIÊN NHIÊN
“ Tình mẹ bao la như biển Thái Bình…”
“ Tình mẹ tha thiết như dòng suối ngọt…”
Và sẽ như thế nào nếu đây không còn là những lời hát mang ẩn dụ về tình yêu cao cả, đức hy sinh vô bờ bến của người mẹ, mà vốn “người mẹ” ấy cũng chính là mênh mông biển ấy, cũng chính là dòng suối trong lành, mát ngọt kia? Mẹ Thiên Nhiên – mẹ ban cho ta tất cả những gì tươi đẹp nhất, nhưng đổi lại những người con được mẹ chở che, yêu thương hết mực – loài người lại thật vô ơn và tàn nhẫn chẳng những không trân quý lại phá hủy, làm cạn kiệt mọi thứ qua từng ngày một, từng ngày một.
Vốn người mẹ ấy đã nuôi dưỡng ta, nuôi dưỡng vạn vật, bao dung ban cho ta tất cả, cho địa cầu này sự sống, nhưng nếu ta tiếp tục không biết giữ gìn thì một ngày không xa, chính người mẹ ấy sẽ lấy lại tất cả.

VẺ ĐẸP XANH
Thiên nhiên rộng lớn bất tận quanh ta mang một vẻ đẹp tuyệt diệu, một vẻ đẹp hoài hòa sống động giữa nhiều sắc màu, một vẻ đẹp tuyệt diệu có linh hồn của vũ trụ, một vẻ đẹp biến hóa màu nhiệm,đa sắc thái.
Đồi hoa kia đang nở rộ loang sắc màu sặc sỡ phủ màu áo cho mặt đất, mặt sông kia lấp lánh tráng gương, gửi hình ảnh khoảng trời ấy chảy về bất tận như một dải ngân hà siết, xanh tươi cỏ cây bát ngát trải chiếc chăn đắp lên đất nâu khô cằn.
Mẹ Thiên Nhiên – người phụ nữ xinh đẹp nhất thế gian, thế nhưng với sự hiện đại công nghệ hóa của thời đại, không dễ tìm về được những gì mộc mạc hùng vĩ núi rừng hay trong lành khí trời khi bật mở cửa sổ. Và vượt xa khỏi chiếc màn hình điện thoại kia, đã có ai nhìn lấy vẻ đẹp ấy của mẹ một lần…?























