Họ và tên: Vũ Thiên Thảo
Ngày tháng năm sinh: 13/05/2000
Nơi học tập/ Công tác: Arena Multimedia – TP. Hồ Chí Minh | 43R/12 Hồ Văn Huê, Phường Đức Nhuận
Hạng mục: Photo Story
Bảng dự thi: Học viên
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Chào mọi người, mình là Thiên Thảo. Cô gái gắn bó với Arena cũng đã tròn 3 năm. Mình cảm thấy may mắn và biết ơn vì nhờ có Arena mà mình đã có không gian, có tâm trí và có cả những người đồng đội tuyệt vời để được làm những điều mình thích, mình mê! Qua mỗi đồ án, mỗi sân chơi mình đều được tự do thể hiện “cái tôi” của mình qua các sản phẩm. Show It NOW cũng vậy, đây là một sân chơi lớn và vô cùng bổ ích cho giới sáng tạo, nó giúp mình tự tin hơn với những sản phẩm mà mình làm ra, đồng thời cũng thể hiện được tính cách của mình trong nghệ thuật nói chung và nhiếp ảnh nói riêng.
MÔ TẢ Ý TƯỞNG
Tay Trẻ Gốm Xưa
Ở thời kỳ công nghiệp hoá – hiện đại hoá như ngày nay, việc giới trẻ chạy theo những công việc xu hướng, đứng top trên Thế giới, toàn cầu là điều hết sức bình thường và dễ hiểu. Việc này góp phần rất lớn cho kinh tế nước nhà và cả công cuộc biến Việt Nam trở thành 1 trong các cường quốc Kinh tế. Nhưng khi chúng ta có thể “chậm một nhịp” ngoảnh đầu nhìn lại phía sau, nhìn những văn hoá truyền thống của Việt Nam, cái cội nguồn, cái nôi, cái gốc rễ hình thành Việt Nam ngày nay đang dần bị mai một, đang dần mất chỗ đứng trong lòng giới trẻ. Và nghề làm gốm thủ công truyền thống cũng vậy, nó đại diện cho một văn hoá truyền thống lâu đời của Việt Nam đang từng ngày từng ngày mờ dần đi.
___
Hình 1: Tôi đứng trong lò nung gốm nhìn ra cửa, ánh sáng xen rọi vào cái hầm nung tối om, như một tia hy vọng rằng “Cái lò gốm này vẫn còn, vẫn còn có thể khơi dậy, vẫn còn có thể trở lên hào quang một lần nữa…”
Hình 2: Đi loanh quanh cái lò gốm vắng vẻ, ít người tôi lại chợt thấy dáng vẻ thấp bé lấp ló đâu đó một người phụ nữ đang miệt mài sắp xếp lại mớ khuôn gốm, cái dáng vẻ mệt nhoài mà đầy say mê đó, lại giúp tôi thấy nơi đây bớt hiu quạnh.
Hình 3: Anh Huỳnh, một bạn trẻ GenZ sau khi tốt nghiệp Đại Học Kiến Trúc, giữa vô vàn lựa chọn ngành nghề ngoài kia, anh chọn cho mình một chốn yên bình bên những món đồ gốm được làm thủ công bằng tay. Anh say mê chúng, anh thích cảm giác khi tạo ra chúng. Và rồi với chính tình yêu đó, anh lan toả đến bạn bè cùng chang lứa với mình, rồi ngày qua ngày, cái lò gốm yên ắng đấy lại đầy ắp tiếng cười vui, đùa giỡn của nhóm bạn trẻ GenZ.
Hình 4: Cái lò nung cũ kỹ ấy, cho dù nó nứt nẻ, cho dù có bạc màu nhưng nó vẫn đứng sừng sững đó, đầy kiên cố, đầy quyết tâm, đầy cố gắng,…như để chờ đợi, chờ đợi điều tốt đẹp sẽ đến với cái lò này!
Hình 5: Những cái tô, cái cái đĩa sâu lòng ấy chỉ vì một chút lỗi khi nung, mà bị bỏ lại, không được xuất khẩu, không được bán ra. Nhưng cớ sao? Nhìn thôi, tôi vẫn thấy nó đẹp miên man, vẫn thấy nó đẹp lạ kỳ. Phải chăng đó là vì đồng điệu bởi những bạn trẻ như tôi làm ra nó, những bạn trẻ ấy đang giữ gìn, ít nhất là một nét đẹp văn hoá Việt Nam lại có tuổi đời dài hơn.



























