Ngày tháng năm sinh: 26/01/2006
Tỉnh/ Thành phố đang sinh sống: TP HCM
Nơi học tập/ Công tác: THPT Trưng Vương
Bảng dự thi: Cộng đồng
Hạng mục: Vẽ
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Mình là Bảo Kim, hay Kảo for short. Hiện mình đang học lớp 12 trường THPT Trưng Vương, thành phố Hồ Chí Minh. Là một người rất thích đưa những tác phẩm của mình ra thế giới và mong muốn được đưa ý nghĩa của chúng được lan rộng tới cộng đồng, tới tâm hồn của mọi người, mình tìm thấy ở cuộc thi một cơ hội cho mình được kết nối lại với thiên nhiên và có ý thức hơn với môi trường, để thông qua đó nguồn cảm hứng được đúc kết lại bằng hai bức tranh đầy màu sắc. Với chủ đề chính của năm nay là thực trạng của hành tinh xanh hiện nay, mình tin rằng mỗi người trong chúng ta đã là một phần của thiên nhiên, do đó ta không cần đi tìm lý do để bảo vệ môi trường mà mong muốn bảo vệ đã nằm trong mỗi người từ lâu, việc của tác phẩm chỉ là đánh thức điều đó để chúng trở nên rõ ràng và đầy sức sống hơn. Mình mong rằng hai bức tranh nhỏ của mình sẽ góp phần vào chiến dịch lớn để từ đó niềm cảm hứng và tình yêu với môi trường được lan tỏa tới cộng đồng.
HẠNG MỤC VẼ
MÔ TẢ Ý TƯỞNG
HÃY NHÌN VÀ CẢM NHẬN
Bức tranh mang thông điệp về việc bảo vệ môi trường, bắt đầu từ hai giác quan có tác động nhất đối với nhận thức của một người. Hiểu được tầm quan trọng của việc nâng cao ý thức cộng đồng đối với vấn đề môi trường, mình nhận ra điều cần ưu tiên chính là đưa một thông điệp có ấn tượng mạnh tới người xem, khiến họ nhận ra vấn đề này gần gũi đến như thế nào. Bức “Nhìn” là sự miêu tả của đôi mắt được hé mở qua khe bàn tay, để từ đó nhìn vào một con mắt khác, của cách nhìn khác vào hiện thực mà ta thường không để ý, bị che đi bởi những điều vô thường. Đôi mắt của vật chất mang đến sự dũng cảm và quyết đoán để nhìn thẳng vào con mắt của ý thức, của sự thức tỉnh, từ đó nhìn nhận thế giới xung quanh một cách chủ động và sâu sắc hơn. Thế giới xung quanh chính là màu lá xanh, là mùi gỗ thoảng mà ta luôn bắt gặp nhưng lại không để ý, vì chỉ khi nhận ra tự nhiên màu nhiệm đến nhường nào, ta mới biết trân trọng nó và muốn bảo vệ nó, khi ấy thực trạng của môi trường mới hiện ra một cách dữ dội và khẩn cấp như thế nào đối với chúng ta. Chính việc ưu tiên “tưới nước” cho tâm hồn của bản thân, sự tươi trẻ và tràn đầy sức sống của thiên nhiên mới từ đó ươm mầm để làm ta thật sự yêu, thật sự cảm nhận thế giới xung quanh mình. Đằng sau khuôn mặt ấy, vũ trụ từ từ hiện ra những đốm sáng nhỏ, là minh chứng cho việc không gian bí ẩn cũng đã mở cánh cửa của tri thức ra đối với những con người dám nhìn, dám mở lòng ra để đón nhận thiên nhiên. Từ đó, bức “Cảm nhận” ra đời là kết quả của sự mở rộng tầm nhìn của bản thân. Ta nhận ra thiên nhiên cây cỏ đang dần chiếm trọn khoảng không gian thiêng liêng, để rồi đón nhận những tín hiệu của giác quan, mở ra lớp màn của tinh thần đang bao trùm, chuyển đổi muôn màu. Cảm nhận được lan rộng, nhận thức trở nên rõ ràng hơn khi ta để tâm trí tập trung vào từng dây thần kinh trên da thịt, mơn mởn và chân thật. Chỉ khi ta ngừng để ý tới những lo toan của cuộc sống thường ngày, ta mới nhận ra thiên nhiên gần gũi đến nhường nào.
Thông qua hai bức tranh, mình mong rằng mọi người có thể cảm nhận môi trường xung quanh mình một cách dễ dàng hơn bằng sắc xanh cùng những biến chuyển của các màu khác nhau, có được ảnh hưởng tới thị giác để từ đó xuyên qua cảm nhận, khiến tình yêu với thiên nhiên sẽ lan toả và bao trùm ý thức chủ quan của các bạn. Từ đó các vấn đề môi trường sẽ có tác động hơn bởi mỗi người trong các bạn đã có hạt giống của những người bảo vệ, những người biết thay đổi và có trách nhiệm với môi trường sống xung quanh của mình và mong muốn cải thiện tương lai cho những thế hệ sau này.
























