Họ và tên: Trần Thành Tài
Ngày tháng năm sinh: 12/07/2002
Tỉnh/ Thành phố đang sinh sống: TP.HCM
Nơi học tập/ Công tác: Đại học Luật TP.HCM
Bảng dự thi: Cộng đồng
Hạng mục: Nhiếp ảnh
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Tôi tên là Trần Thành Tài, hiện đang là sinh viên năm nhất sắp sửa lên năm hai của đại học Luật TP.HCM. Lý do tôi muốn tham gia cuộc thi này vì tôi muốn lan tỏa tới mọi người triết lý về “vẻ đẹp ở hiện tại”. Nghe có vẻ hơi mang tính “học thuật” và “giáo điều” nhưng nếu thật sự nhìn nhận sâu vào thì chúng ta có thể trả lời được câu hỏi “hạnh phúc là gì?” và “hạnh phúc ở đâu?”. Hạnh phúc chính là những gì chúng ta đang có và hạnh phúc chính là hiện tại!
HẠNG MỤC NHIẾP ẢNH
VẺ ĐẸP Ở HIỆN TẠI
Cảm hứng và triết lí chung của các tấm ảnh dưới đây chính là “vẻ đẹp hiện tại”. Green Your Mind theo cách tôi hiểu không chỉ đơn giản là sống xanh sống văn minh mà nó còn phải là sự “thức tỉnh” trong tâm hồn. Màu xanh ở đây là màu của sự tươi mới, sự sinh sôi phát triển, sự hy vọng và nói một cách khác nó chính là màu của sự sống. Nhưng khi nói đến sự sống, nói đến sự phát triển thì con người lại có muôn vàn cách nói và nhận định khác nhau. Trong cuộc sống chúng ta ai cũng luôn đi kiếm tìm cho mình cái gọi là “hạnh phúc”, nhưng khi nghĩ lại thì chúng ta lại chẳng biết thật sự hạnh phúc là cái gì và nó có ý nghĩa gì. Chúng ta luôn cho rằng hạnh phúc là cái mình phải giành lấy và đạt được, cho rằng nó đang ở xa vời trong tương lai hoặc nó lại đang bị mắc kẹt ở quá khứ. Chúng ta thường mơ mộng về tương lai và hồi tưởng về quá khứ để tìm kiếm cái mình gọi là “hạnh phúc”, nhưng chúng ta lại quên rằng chúng ta đang ở hiện tại, đang ở trong từng khoảnh khắc này và đó mới là hạnh phúc thật sự. Bởi vì đơn giản những gì chúng ta đang làm hiện tại sẽ trở thành quá khứ và cũng chính là tương lai của chúng ta. Hạnh phúc thật sự không ở đâu xa mà ở ngay trong từng khoảnh khắc chúng ta cảm nhận cuộc sống tươi đẹp này.
Để làm rõ hơn cho triết lý này, dưới đây là các các phẩm ảnh chụp của tôi trong quá trình trải nghiệm cuộc sống và tự nhìn nhận cho mình nét đẹp hạnh phúc mà tôi vẫn luôn nhắc tới. Những vẻ đẹp này rất giản đơn nhưng chúng ta lại “sống quá vội” để có thể nhìn và cảm nhận được nó. Đây chính là lý do tôi muốn lan tỏa đến mọi người một góc nhìn mới hơn. Những bức ảnh này chỉ đơn giản được chụp bằng một chiếc máy ảnh compact mà tôi may mắn được người bác để lại trước khi đi nước ngoài từ rất lâu, hoàn toàn không cần phải là những chiếc máy ảnh cơ, máy ảnh đắt tiền để chúng ta có thể ghi lại và cảm nhận được những vẻ đẹp mộc mạc đơn giản ấy.
CÂY ĐÀN ĐẦU TIÊN
Đúng như tên gọi của nó, đây là cây đàn đầu tiên của tôi khi tôi bắt đầu có đam mê với âm nhạc. Đây chỉ đơn giản là một đây Ukulele nhỏ nhắn mà ba mẹ dành tặng cho tôi khi biết rằng tôi có sự yêu thích âm nhạc. Không hỏi không nói, họ làm điều đó trong im lặng. Họ không biết phải mua đàn ở hãng nào, phải chọn đàn như nào mới là tốt, phải bày tỏ như nào mà chỉ đơn giản là mua “đại” và đặt “đại” lên bàn khi tôi đi học về. Với tôi nó có phần hơi vụng về nhưng trong đó lại chứa chan tất cả sự hy vọng và sự yêu thương của họ. Hạnh phúc của tôi gói gọn ngay ở trong thời khắc đó vậy thôi! Cây đàn ấy nếu thoạt nhìn bên ngoài thì có lẽ không có gì đặc biệt nhưng trong mắt của tôi nó luôn có một vẻ đẹp riêng và ở một góc nhìn nào đó nó vẫn toát lên được vẻ đẹp vốn có của mình.

TẬN HƯỞNG
Đây là bức ảnh đầu tiên và cũng là bức ảnh tôi rất tâm đắc đến tận bây giờ. Bức ảnh này tôi chụp được khi tham gia lớp học “nghề chụp ảnh” của trường tổ chức. Tôi đã phải canh hết 2 tiết học 90 phút để có thể chụp được tấm ảnh này ở Công viên Gia Định (Tp.HCM). Một phần vì máy ảnh của tôi không thể chụp được xa nên phải đưa rất gần lại mới có thể chụp nhưng đưa gần thì con bướm lại bay mất. Tấm ảnh là dưới con mắt của tôi nó thể hiện một sự “hạnh phúc”” và “ung dung” khi con bướm ấy đang hút mật và tận hưởng cuộc sống, tận hưởng vẻ đẹp và thức quà ngon mà thiên nhiên ban tặng. Nó đang tận hưởng từng giây phút hiện tại, không có sự lo nghĩ về quá khứ hay tương lai, hạnh phúc của nó chỉ đơn giản là được đậu vào những không hoa và hút “miếng mật ngọt”. Rồi từ đó nó lại bay đến những cành hoa khác, lại tiếp tục hút nhưng cũng đồng thời rải phấn hoa giúp cây cối có thể thụ phấn và lại cho ra những cành hoa tươi đẹp khác nữa. Ở thời khắc ấy con bướm đang sống rất đẹp và rất “xanh”.

VẺ ĐẸP TRONG TỪNG PHÚT GIÂY
Tấm ảnh này tôi chụp trong một chuyến đi cả gia đình lên Đà Lạt. Khi mọi người đang còn say ngủ vì phải dậy rất sớm để lên xe xuất phát thì tôi lại không muốn phí thời gian ấy nên đã thức và ngồi ngắm cảnh ven đường. Và tôi chợt nhận ra những mảng bụi bám trên chiếc kính xe khi kết hợp với ánh ban mai của bình minh lại tạo nên một bức tranh rất đẹp. Và tôi đã tận hưởng vẻ đẹp ngay trong phút giây ấy. Chúng ta thường cho rằng những việc này là bình thường và vô vị nhưng đó là do chúng ta chưa thật sự nhìn nhận và tận hưởng hết được nó. Những điều nhỏ nhất, đơn giản nhất diễn ra hằng ngày, từng giây từng phút trôi qua trong cuộc đời của chúng ta đều chứa những vẽ đẹp tuyệt vời mà nếu để ý chúng ta sẽ cảm nhận được nó. Không cần phải tìm kiếm đâu xa, nó ở ngay phút giây hiện tại, ở ngay trước mắt chúng ta. Chỉ cần thay đổi góc nhìn và tư duy tích cực thì đâu cũng là vẻ đẹp và đâu cũng là hạnh phúc.

SỰ YÊN BÌNH
Có lẽ cũng không phải là một tấm ảnh quá đặc sắc và nổi trội khi chụp về chủ đề “trời”. Bối cảnh bức ảnh này là vào năm tôi lớp 11, cũng như bao ngày tan học bình thường khác tôi được phân công ở lại trực lớp và đột nhiên tôi nhận ra hoàng hôn hôm ấy lại thật đẹp. Thế là tôi cùng đứa bạn cùng lớp cũng có chung sở thích chụp hình đua nhau chụp lại khoảnh khắc tuyệt diệu ấy qua khung cửa sổ của lớp học ở tầng 2. Tuy rằng không được trọn vẹn lắm khi không được thấy một mặt trời hoàng hôn tròn trĩnh mà bị mây che lấp một phần. Nhưng với chúng tôi thì nó vẫn rất đẹp và rất đáng để ghi nhớ trong cuộc đời mình. Và chính trong khoảnh khắc ấy, chúng tôi biết rằng chúng tôi đang tận hưởng và đang sống trong sự hạnh phúc của hiện tại. Đó chính là vẻ đẹp quý giá nhất.

VẺ ĐẸP HIÊN NGANG
Bức ảnh được tôi ghi lại trong buổi đi ngoại khóa với trường đến thác Dambri. Nhìn bức ảnh có thể nói lên được rất nhiều điều mà ở đây tôi có hai điều tôi muốn nói. Điều thứ nhất đó chính là sự ngoan cường của cây hoa kia, hình ảnh này đã đập vào mắt tôi và để lại ấn tượng rất sâu sắc. Từ khe đá cằn cỗi u ám kia lại trồi lên một cây hoa tím với vẻ đẹp mộc mạc nhưng lại say đắm lòng người. Sự sống của nó như là bất diệt và len lỏi đến bất cứ đâu dù là nơi khắc nghiệt nhất. Ở nó mang trong mình không chỉ đơn giản là vẻ đẹp của một cây hoa mà còn là vẻ đẹp của sự hiên ngang, ngoan cường, một ý chí sống mãnh liệt. Và điều thứ hai tôi muốn nói đó chính là sự tận hưởng hạnh phúc ở hiện tại của cây hoa ấy. Cây hoa ấy dẫu sinh ra từ một khe đá, nhưng nó không hề quan tâm điều ấy. Nó vẫn vươn lên, vẫn kiên cường, vẫn sống, chắt chiu được các chất dinh dưỡng để có thể nở thành một cây hoa đẹp huyền diệu như vậy. Tất là chính là vì cây hoa ấy biết trân trọng hiện tại, trân trọng những gì nó đang có và tiếp tục vươn lên trong sự hạnh phúc chứ không cần phải chờ đợi một sự hạnh phúc nào đến với nó.























