Năm sinh: 02/10/2002 Hạng mục dự thi: Cộng đồng Portfolio: Nhiếp ảnh
1 lượt xem
Chia sẻ
Họ và tên: Trần Trọng Bách
Ngày tháng năm sinh: 02/10/2002
Tỉnh/ Thành phố đang sinh sống: TP. HCM
Nơi học tập/ Công tác: Trường Trung học phổ thông Hàn Thuyên
Hạng mục dự thi: Cộng đồng
Portfolio: Nhiếp ảnh
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Tôi là Trần Trọng Bách, cũng sắp được 18 nồi bánh chưng rồi, tôi chuẩn bị bước vào độ tuổi thanh xuân cái độ tuổi mà có nhiều khát vọng nhất. Chụp ảnh là sở thích của tôi khi tôi còn bé và nó đã trở thành đam mê khi tôi bước vào môi trường cấp 3. Những bức ảnh mà tôi chụp ra đều mang những ý nghĩa khác nhau, góc nhìn khác nhau và trong mỗi chúng tôi luôn gửi gắm cảm xúc của mình vào đó. Nhưng bạn biết sao không khi đứng trước kì thi tốt nghiệp quan trọng tôi dường như bận rộn với mọi thứ, về việc ôn tuyển đến cả hồ sơ tốt nghiệp và điều đó làm tôi dần quên đi niềm đam mê của mình.Trong một lần tôi lướt facebook để giải trí, vô tình tôi đọc được bài viết của cuộc thi Show It NOW, tôi khá ấn tượng và tò mò nên đã tìm hiểu. Và khi đọc được chủ đề của cuộc thi nó lại đánh thức niềm đam mê của tôi một lần nữa. Chính vì vậy mà tôi quyết định tham gia cuộc thi để theo đuổi niềm đam mê, ước mơ đó một cách nghiêm túc và quyết tâm hơn.
HẠNG MỤC NHIẾP ẢNH
Nhìn bức ảnh chắc có lẽ rằng mọi người cũng sẽ phần nào nhận ra bản thân là một người có tính cách khá giản dị, hòa nhã và nhẹ nhàng. Tôi là một người thích sự chỉnh chu, nó không quá cầu kỳ nhưng tôi muốn mọi thứ luôn phải hoàn hảo. Tôi thường bộc bạch cảm xúc của mình thông qua những bức tranh đã được tôi chụp lại, mỗi bức ảnh nó không chỉ ghi lại được những khoảnh khắc mà nó còn có thể có cả cảm xúc của tôi trong đó.
Thông qua đó tôi muốn tìm thấy một sự đồng điệu về cảm xúc cũng như con người, tính cách điều tôi muốn nhắn nhủ cảm xúc của tôi muốn gửi đến cho mọi người. Mỗi người chỉ sống một lần trên cuộc đời này, nếu chúng ta sống thật tốt và ý nghĩa dù đó chỉ là một lần duy nhất thôi cũng đủ làm ta mãn nguyện về một cuộc đời ta đã sống và cho đi hết mình. Hằng ngày tôi luôn sống cho tôi theo cách mà tôi đưa ra, không chỉ cho cá nhân tôi không mà còn có cả gia đình, bạn bè,… tôi làm theo cả sự mách bảo từ con tim và trực giác. Nên tôi muốn nói với mọi người một điều rằng, ai trên đời này cũng luôn ao ước và có được một ước mơ cho mình. Vì khi ta có ước mơ thì bản thân chúng ta mới có động lực, biết rằng để chạm tay đến thành công ước mơ thì đôi khi sẽ có những vấp ngã và những khó khăn, nhưng nếu chúng ta kiên kì nỗ lực phấn đấu ắt ta sẽ gặt hái được quả ngọt. Và đó là phần thưởng xứng đáng sau những nỗ lực, điều mình trải qua. Hãy quyết định một cách không đắn đo do dự. Có thể sai lầm của bạn hôm nay chính là chìa khóa thành công của bạn mai sau. Tự tin đứng lên làm lại, dù vấp ngã nhiều lần thì bạn cũng cảm thấy tự hào về bản thân vì đã cố gắng hết sức mình. Hằng sâu trong trái tim, mỗi người đều có một ngọn lửa cháy âm ỉ nó là sự khao khát, cháy bỏng nhưng thầm kín. Vậy chúng ta phải chọn cách và làm sao cho ngọn lửa đó được bùng cháy và tỏa ra một cách mạnh mẽ và trách nhiệm của chúng ta phải biết cách giữ ngọn lửa đó. Cuộc sống vốn nó ngắn ngủi chẳng ai biết tương lai của mình là gì và chúng ta phải kết thúc cuộc đời lúc nào,ở đâu, đừng để những suy nghĩ tiêu cực tác động đến bản thân. Phải cố gắng thực hiện những điều mình muốn, đi tới những nơi mình thích làm những điều mình muốn. Và mọi người nên nhớ chúng ta hãy đối mặt với khó khăn bằng năng lượng tích cực nhất, để suy nghĩ của ta cũng tích cực mà tìm cách vượt qua chứng không nản chí mà bỏ cuộc. Trong cuộc sống của chúng ta phải biết tự tạo ra tiếng nói cho bản thân.Hãy biết sống, biết nghĩ tích cực cho bản thân thì còn gì tuyệt vời hơn khi ta được sống trên cuộc đời này.Sinh ra – lớn lên – và mất đi luôn là quy luật của mỗi con người chúng ta mà không thể nào thay đổi được. Bạn có bao giờ hỏi rằng, điều bạn được “học đầu tiên” trong đời đó là gì không? Vâng, đó chính là cảm xúc. Khi bạn sinh ra, mọi người chào đón bạn bằng nụ cười nồng ấm, ẩn sâu đó là những giọt nước mắt của sự hạnh phúc, với bạn, bạn chào đón mọi người bằng tiếng khóc đầu đời của chính bản thân mình, và đó cũng chính là cảm xúc đầu tiên mà bạn được “học”. Sở dĩ tôi để từ “học” trong ngoặc kép là bởi vì đây không hẳn là bạn được một ai đó dạy, mà đơn giản đó là bản năng của mỗi người khi sinh ra sẽ được ban phát cái bản năng đó, và nó sẽ theo bạn đến suốt cuộc đời. Đối với chúng ta, những người đã bước vào đường đời, bước vào những hành trình mang đầy chông gai, khó khăn thì ta sẽ có những cảm xúc khác nhau, muôn màu hơn. Nhưng đối với trẻ con, thì hoàn toàn khác, các bé chỉ biết cười đùa khi vui, khóc khi bị đánh như một bản năng. Nụ cười trẻ thơ có thể nói là nụ cười đẹp nhất, chúng hồn nhiên, vô tư, và trong sáng. Con người ta sinh ra đã khóc rồi sau đó mới biết cười. Cũng vì vậy, trong cuộc sống của những ngày tháng trưởng thành chúng ta thường thấy nỗi đau đến trước. Nhưng đừng lo lắng, hãy mỉm cười với cuộc sống rồi những niềm vui và hạnh phúc sẽ đến với bạn. Như William James đã từng nói: “Chúng ta không cười vì chúng ta hạnh phúc – Chúng ta hạnh phúc vì chúng ta cười”. Thật vậy, cuộc đời là một tấm gương phản chiếu, bạn mỉm cười với nó, nó cũng sẽ mỉm cười với bạn và ngược lại. Một nụ cười đáng giá hơn ngàn lời nói, nó là ngọn đèn nơi cửa sổ tâm hồn, là liều thuốc cho sự đau khổ, là ngôn ngữ chung của toàn thế giới và là điểm bắt đầu của mọi sự yêu thương. Vậy, tại sao chúng ta lại không trao tặng cho nhau những nụ cười, một điều tuyệt đẹp và diệu kỳ đến thế?