Họ và tên: Trần Xuân Lộc
Ngày tháng năm sinh: 02/09/2001
Tỉnh/ Thành phố đang sinh sống: Hà Nội
Nơi học tập/ Công tác: Arena Multimedia – Cơ sở Trần Phú
Bảng dự thi: Arenaites
Hạng mục: Thiết kế
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Em là Xuân Lộc, hiện đang là tân học viên tại Arena Multimedia Trần Phú. Lý do chính em muốn tham gia cuộc thi là để có thêm nhiều kinh nghiệm thiết kế và được cọ xát thử sức mình với nhiều bạn cũng đam mê thiết kế như em, cũng một phần vì em cũng muốn thay đổi bản thân và trở nên ngày một tốt hơn và muốn động viên mọi người hãy sống xanh hơn và thực tiễn nó nữa.
HẠNG MỤC THIẾT KẾ
DEAD INSIDE
Đây là tác phẩm dự thi mảng thiết kế của em, dead inside có nghĩa là chết bên trong đối lập với cụm từ chủ đề của cuộc thi là “ Green your mind “ hay nghĩ xanh , sống xanh,… Như mọi người đã biết thì con người chúng ta đã phát triển rất đột phá trong suốt những thế kỉ qua, tạo ra rất nhiều giá trị cho thế giới này nhưng tốt có và xấu cũng vậy. Thật sự mà nói, em thấy mình phát triển rất nhiều thứ nhưng có lẽ thứ chúng ta không nghĩ tới lại là sự phát triển của những tạo vật khác xung quanh ta, ta cứ mải chạy theo cái cuồng quay ấy mà vô hình chung quên mất tại sao chúng ta lại có thể được sống như bây giờ là do có sự vận động liên tục của thiên nhiên cây cối giúp điều hòa lại môi trường sau mỗi cuộc du kích tàn phá của loài người nói chung. Chỉ đến khi ta phải bị cô lập và ở một chỗ, liên tục cảm thấy sợ hãi cái chết rình rập quanh mình, bấy giờ mới thấy được cảm xúc của một cái cây lớn lên nhưng đâu đâu cũng có những con người có thể giết nó bất cứ lúc nào. Chúng ta đã phát triển vượt bậc đến mọi lĩnh vực, nào là khoa học vũ trụ, nào là trải nghiệm cuộc sống, thuốc chữa bệnh, và rất nhiều thứ nữa, nhưng sự sáng tạo của con người lại còn kéo theo cả những tham vọng chiến tranh và khoa học vũ khí để giúp đỡ cho việc đó nữa.
Chúng ta cứ liên tục tạo sự “thoải mái” cho chính bản thân nhưng thật sự vô ơn trước sự sống của muôn loài (kể cả loài người). Và một hồi chuông cảnh tỉnh mới mang tên COVID, cũng giống như bao hồi chuông khác như “mưa axit”, “hiệu ứng nhà kính” , “cháy rừng”, “mặt trời ngày một gần hơn và bức sóng cũng ngày một mạnh hơn”,… nhưng nó lại ảnh hưởng trực tiếp đến sự tồn vong của chúng ta nên chúng ta mới dần dần biết nỗi sợ hãi thật sự là gì!
Em chỉ muốn qua tác phẩm mặc dù chưa nổi bật được rõ những điều em rất muốn nói hết nhưng sẽ là một thông điệp để con người đọc được và biết mình cần phải làm điều gì để cuộc sống xanh hơn, ít công nghiệp hơn, và lấy lại sự sống cho TRÁI ĐẤT của chúng ta bằng những điều thiết thực như: Đi xe đạp khi không cần thiết xe máy lắm để giảm thiểu bớt lượng khí thải phát sinh, hạn chế sử dụng quá nhiều khoa học để tàn phá thiên nhiên, các nhà máy thải chất thải khó phân hủy. Và một điều không thể thiếu là học lại cách suy nghĩ xanh, nghĩ như một cái cây vận động bên trong cực kì mãnh liệt mà không cần phải chứng tỏ cho người ngoài thấy quá nhiều và lan tỏa sự sống cùng tình yêu thương đến vạn vật, để không dần tự hủy hoại chính bản thân chúng ta bằng lối sống cách hành động và thức ăn đồ uống trong cuộc sống sinh hoạt chung. Và một lần nữa, hãy sống “thật xanh trong tiềm thức” và đừng “chết bên trong” về cả tư tưởng lẫn cách hành xử với thế giới này bạn nhé.























