Họ và tên: Nguyễn Huỳnh Gia Tuệ
Ngày tháng năm sinh: 10/11/2007
Nơi học tập/ Công tác: Trường Đại Học Văn Lang, Quận Bình Thạnh, TPHCM
Hạng mục: Photo Story
Bảng dự thi: Cộng đồng
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Trong một thế giới bị ám ảnh bởi tốc độ và những khoảnh khắc chóng lướt qua, tôi không đơn thuần bấm máy mà tôi là một người săn lùng sự Vĩnh Cửu. Tôi từ chối chạy theo ánh sáng chói lòa, thay vào đó tôi tìm kiếm cái bóng phản chiếu đa chiều trong những khoảnh khắc đời thường. Nhiếp ảnh đối với tôi là một công cụ để tôi có thể bắt trọn được những khoảnh khắc với những cái nhìn khác nhau. Khi đến với cuộc thi Show It NOW tôi không chỉ đơn thuần xem nó là một cuộc thi mà còn xem nó là nơi truyền tải những thông điệp, những góc nhìn sâu sắc trong cuộc sống qua từng bức ảnh. Nếu các tác phẩm của tôi khiến bạn phải dừng lại, không phải vì kỹ thuật, mà vì bạn cảm thấy được tâm trạng, nỗi lòng của nhân vật trong hình ảnh, … đó là khoảnh khắc tôi đã thành công. Tôi không chỉ chụp ảnh, tôi lưu giữ cảm xúc ở lại trong khung hình.
MÔ TẢ Ý TƯỞNG
Truyện Đời Qua Lăng Kính
“Truyện Đời Qua Lăng Kính” là một hành trình thị giác chiêm nghiệm, lặn sâu vào những lớp lang cảm xúc và ám ảnh thời gian ẩn chứa trong từng khoảnh khắc bình dị nhất của cuộc sống. Mùi khói, bụi của thành phố đông đúc, giữa những dòng người hối hả. Ánh nắng ban trưa hắt vào, những giọt mồ hôi rơi xuống, chiếu rõ những bóng người đang chống chọi lại những cái nắng gắt, những cơn mưa phản chiếu những bóng hình cô đơn. Những bóng hình ấy đã đỡ đần cho cả một cuộc sống hay cả một gia đình, và giờ đây, nó vẫn tiếp tục viết nên câu chuyện mưu sinh bằng những bóng hình không ngại đối đầu với những khó khăn phía trước. Tôi không chỉ muốn ghi lại những gì mắt thấy, mà còn muốn khai thác những gì trái tim cảm nhận – những câu chuyện không lời, những nỗi niềm sâu kín, và vẻ đẹp gai góc của thực tại. Sự lao động cần mẫn, những cuộc gặp gỡ thoáng qua, nỗi cô đơn giữa đám đông, niềm vui giản dị, và cả những dấu vết của thời gian in hằn trên vật chất và con người. Tôi tìm kiếm những tình huống mang tính biểu tượng của một cuộc đời, một thế hệ. Tôi muốn người xem không chỉ nhìn thấy, mà còn cảm nhận được chiều sâu của từng khoảnh khắc, như thể họ đang lật giở một trang sách cũ.
Tác phẩm 1: Ánh sáng rực rỡ từ những món đồ chơi trung thu, hay quà lưu niệm, thắp lên đôi mắt nhuốm màu thời gian của người phụ nữ ánh mắt mang theo nỗi tâm tư khó tả.
Tác phẩm 2: Bánh xe lăn chậm rãi, mang theo sức nặng của gánh nặng cơm áo, kiên cường vượt qua vạch kẻ đường của đô thị.
Tác phẩm 3: Góc phố nhuốm màu thời gian, nơi người thợ ngồi xổm chắt chiu từng phút giây để mưu sinh.
Tác phẩm 4: Nơi phương tiện thô sơ mang theo những câu chuyện mưu sinh sâu thẳm nhất.
Tác phẩm 5: Ánh sáng lửa từ quầy kẹo kéo như linh hồn của ẩm thực đường phố, vẽ nên khuôn mặt người bán hàng trong sự tập trung.



























