Họ và tên: Vũ Thiên Thảo
Ngày tháng năm sinh: 13/05/2000
Tỉnh/ Thành phố đang sinh sống: TP.Hồ Chí Minh
Nơi học tập/ Công tác: Công ty CHUSVN CO.,LTD
Bảng dự thi: Bảng Arenaites
Hạng mục: Nhiếp ảnh
GIỚI THIỆU BẢN THÂN
Xin chào tất cả những ai đang đọc tới đây, mình là Thiên Thảo hay còn gọi là Cỏ. Mình là một cô gái trẻ sinh ra và lớn lên ở Vũng Tàu. Mình lên Sài Gòn để trải nghiệm cuộc sống nơi đây cũng như theo đuổi ước mơ trở thành Graphic Designer của mình. Lý do mình có mặt ở đây, trong đoạn thông tin ngắn này là vì bản thân mình muốn mang những hình ảnh chứa đầy ý nghĩa với cảm xúc của mình khi nhìn nó đến với nhiều người, nhất là một nơi có quá nhiều nhân tài như Arena. Xin cảm ơn tất cả những ai đã dành thời gian xem qua!
HẠNG MỤC NHIẾP ẢNH
SÀI GÒN NHÁ NHEM TỐI
Có chăng bạn là một người tỉnh lẻ theo cách người Sài Gòn hay gọi. Tôi là người Vũng Tàu, lên Sài Gòn để kiếm tiền và vun đắp vô ước mơ nhỏ nhoi của mình. Có phải bạn cũng như tôi, khi nghĩ về Sài Gòn không nhỉ? Rằng mỗi khi ta nghe thấy ai đó nhắc về Sài Gòn thì những thứ có thể gợi lên trong đầu tôi chính là một nơi không thiếu thứ gì, một nơi chốn đầy phồn hoa và đậm mùi xa xỉ. Một địa điểm có lẽ sẽ luôn là lựa chọn đầu tiên khi ai đó muốn tha phương cầu thực. Bởi thế tôi tin Sài Gòn này tụ họp được đủ con người đến từ mọi miền với vô vàn giọng nói địa phương. Cũng như bao người, tôi ôm mộng giấc mơ trong mình khi đến với Sài Gòn tráng lệ. Đã được 6 tháng ở đây, tôi may mắn được ngắm nghía Sài Gòn từ nhá nhem tối đến khuya muộn, tôi thấy được “buổi tối” của Sài Gòn. Buổi tối hiện hình ra những lối sống cơ cực về đêm của người lao động thậm chí là cả những người không nhà lang thang trên đường hay lén xin một giấc ngủ chập chờn dưới mái hiên ki-ốt. Rằng nếu luôn được thức dậy và chiêm ngưỡng Sài Gòn vào sáng thì liệu rằng tôi có nhận ra rằng Sài Gòn cũng chỉ là một thành phố mà thôi, một thành phố có tiếng vang ở Việt Nam mà thôi. Sự hào nhoáng kia chẳng qua chỉ là vỏ bọc quá lớn cho những đời sống cơ cực le lói chôn sâu bên trong. Nó che được cả những khu nhà ổ chuột, ẩm thấp, lọt thỏm ở dưới gầm cầu, che đi cả những hộ nghèo quá đỗi chật vật, khổ sở. Mong rằng một ngày không xa, tôi sẽ thấy Sài Gòn có một buổi tối đúng nghĩa, một buổi tối vắng người qua lại.



























